Các anh em Giô-sép nhìn thấy một đoàn con buôn
người Ích-ma-ên trên đường xuống Ai Cập. Đột nhiên Giu-đa nảy ra ý tưởng bán em
trai minh. Rõ ràng, Ru-bên vắng mặt một lúc. Giu-đa nói bằng ngôn ngữ đạo đức
giả: "Hè! Hãy đem bán nó cho dân Ích-ma-ên và đừng tra tay vào mình nó; vì
nó là em, là cốt nhục của chúng ta"(Sáng 37:27). Vì bán em mình làm nô lệ
chẳng khác gì giết em mình chết dần mà thôi.
Hai nghìn năm sau, sẽ có một Giu-đa khác, một
con phản đồ, ham tiền đã "bán" một người bằng ba mươi miếng bạc
(Ma-thi-ơ 26:15). Tội bán người sẽ bị luật Chúa trừng phạt bằng án tử hình (Xuất
21:16).
Cuộc thương lượng ngắn ngủi: 30, 25 miếng bạc.
Không! Họ đồng ý: 20 đồng bạc. Thỏa thuận xong, số tiền được trả. Giô-sép được
bàn giao. Chúng mặc gì cho chàng thay vì áo dài nhiều màu sắc?
Sau đó, Ru-bên đến bên hố. Đây là gì? Giô-sép không
còn ở đó nữa. Anh đến quá trễ! Ru-bên rơi nước mắt trên áo của em mình, thể hiện
một cảm xúc sâu sắc. Tội nghiệp cho Ru-bên! Chúng ta tìm hiểu thêm về anh ta từ
“phước lành” của Gia-cốp chúc cho Ru-bên trong Sáng-thế Ký 49: 3-4: “Hỡi
Ru-bên! Con là trưởng nam của cha, Sức lực cha, và đầu tiên sự mạnh mẽ cha; Vốn
có sự tôn trọng và quyền năng tột đỉnh. Con sôi trào như nước, nên sẽ chẳng phần
hơn ai!
Vì con đã lên giường cha Con lên giường cha bèn
làm ô làm dơ đó!". Ru-bên đã phạm một tội lỗi khủng khiếp, được báo cáo
cho chúng ta trong Sáng 35:22.
Ru-bên không có năng quyền đạo đức để công khai
bênh vực Giô-sép, mặc dù anh muốn giúp em mình. Anh ta không thể giựt Giô-sép lại.
Anh trở thành người đồng lõa với các em trong vụ bán Giô-sép. Thật bi thảm khi
muốn làm một cái gì đó, nhưng không có sức mạnh để làm điều đó! "Sợ hãi
con người là một cạm bẫy" (Châm ngôn 29:25).