Thứ Năm, 6 tháng 9, 2018

Bà An-ne, con gái của Pha-nu-ên-



Lu-ca 2:36-38 “Lại có nữ tiên tri An-ne, con gái của Pha-nu-ên, về chi phái A-se, đã cao tuổi lắm; vì từ lúc đồng trinh đã ở với chồng được bảy năm, mà nay đã ở goá tám mươi bốn năm rồi. Bà chẳng hề lìa khỏi đền thờ, cứ đêm liền ngày phụng sự Chúa, kiêng ăn và cầu nguyện.  Chính giờ ấy bà cũng lên đó, khen tạ Đức Chúa Trời, và nói chuyện về Ngài với mọi người trông đợi sự cứu chuộc Giê-ru-sa-lem”.
An-ne, con gái của Pha-nu-ên, là một nữ thánh đồ trung tín. Lời của Đức Chúa Trời dành riêng cho bà ba câu. Ba câu này chỉ ra rằng bà đã sống trong mối quan hệ thân thiết với Đức Chúa Trời và Lời của Ngài trong suốt mấy mươi năm góa bụa của mình. Vào thời điểm gặp Chúa Jesus tại đền thờ đây, tuổi tác của bà khoảng 110.

Là một phụ nữ trẻ: bà sống thanh khiết về mặt đạo đức. Và vì vậy bà đã kết hôn với tư cách là một trinh nữ (Lu-ca 2:36). Một cái gì đó đã xảy ra cho bà sau đó.
Là một người phụ nữ đã lập gia đình, bà sống với chồng trong bảy năm (Lu-ca 2:36). Không có thời gian để ly thân, không có người đàn ông nào khác. Cuộc hôn nhân đã chấm dứt trong năm thứ bảy, không phải do ly hôn, mà là do cái chết của chồng.
Về nếp sống thuộc linh, “bà chẳng hề lìa khỏi đền thờ, cứ đêm liền ngày phụng sự Chúa, kiêng ăn và cầu nguyện”—Do nếp sống gắn bó, kính mến Đức Chúa Trời, và trung tín trong nếp sống cầu nguyện riêng tư, sử gia Lu ca đánh giá bà là một nữ tiên tri. Lịch sử giao tiếp ẩn giấu với Chúa của bà ít nhất cũng được 84 năm, do đó bà thường nhận lãnh mặc khải của Đức Chúa Trời ban cho. Tiên tri là người có khải thị và khải tượng. Bà có mặt trong giờ Giô-sép và Ma-ri dâng hài nhi Jesus lên cho Đức Chúa Trời, và nói ra mặc khải mà mình đã sáng tỏ từ lâu—“sự cứu chuộc Giê-ru-sa-lem”.
Sự cứu chuộc Giê-ru-sa-lem là ngày Đấng Mê-si-a sẽ đến và giải cứu thành thánh và đất Y-sơ-ra ên như Rô-ma 11: 26 chép, “"Đấng giải cứu sẽ đến từ Si-ôn, Cất sự bất kỉnh khỏi Gia-cốp”. Bạn có trông đợi ngày giải cứu đó chăng?
Là một quả phụ, bà nương dựa vào Đức Chúa Trời trong sự cô đơn và nhu cầu vật chất của mình (Lu-ca 2:37). Như sứ đồ Phao-lô viết: “Người thật goá và cô độc thì đã đặt hi vọng mình nơi Đức Chúa Trời, ngày đêm cứ cầu nguyện nài xin” (1 Tim 5: 5).
Cảm tạ Chúa, tôi gặp nhiều quả phụ thuộc linh, kỉnh kiền như vậy trong các hội thánh ngày nay.