Gióp 42:5, 6, “Trước lỗ tai tôi có nghe đồn về
Chúa, Nhưng bây giờ, mắt tôi đã thấy Ngài: Vì vậy, tôi lấy làm gớm ghê tôi, Và ăn năn
trong tro bụi”.
Ê-sai 6:5, “Bấy giờ tôi nói: Khốn nạn cho tôi!
Xong đời tôi rồi! Vì tôi là người có môi dơ dáy, ở giữa một dân có môi dơ dáy,
bởi mắt tôi đã thấy Vua, tức là Đức Giê-hô-va vạn quân”
Lu-ca 5 :8, “Si-môn Phi-e-rơ thấy vậy, liền
sấp mình xuống ngang đầu gối Đức Chúa Jêsus, mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin ra khỏi
tôi, vì tôi là người có tội”.
Công vụ 26 :13, “tôi thấy có ánh sáng từ
trên trời, giáng xuống chói lói hơn mặt trời sáng lòa chung quanh tôi và kẻ
cùng đi”.
Khải Huyền
1 :17, “Vừa thấy người, tôi ngã xuống
chân người như chết”
Gióp trở nên nhỏ bé khi ông nhìn thấy vinh
quang của Đức Chúa Trời và ăn năn trong tro bụi. Vì vậy, Gióp khiêm nhường trước
mặt Đức Chúa Trời, ông đã tha thứ và trở thành người cầu nguyện hiệu quả cho bạn
bè của mình.
Ê-sai nhìn thấy vinh quang của Đức Chúa Trời và
cảm thấy môi miệng dơ bẩn của mình và của dân Đức Chúa Trời. Vì vậy, dù thật nhục
nhã, nhưng ông đã được Chúa sai đi để truyền thông điệp sự phán xét cho dân
thách đố Chúa.
Phi-e-rơ đã quỳ xuống trước mặt Chúa Jêsus, sau
khi ông được phép lạ đánh cá lớn. Nhưng sau sự hạ mình này, ông đã được sai đi đánh
cá người.
Sứ đồ Phao-lô đã từng săn đuổi các Cơ đốc nhân.
Khi ông được thấy ánh sáng sáng hơn mặt trời bao quanh, ông ngã xuống, và bị
mù. Nhưng ông nghe những lời là mình được sai đi mở mắt cho dân các quốc gia.
Sứ đồ Giăng thấy vinh quang của Chúa hiện ra và
ngã xuống như chết dưới chân Ngài. Nhưng bàn tay của Chúa đã đặt trên ông và anh
ta thấy và viết những điều tuyệt vời.
Khi Chúa hiện ra, vinh quang Ngài tỏ rạng.
Không nhất thiết có hào quang, ánh sáng chói lòa xung quanh Ngài, như khi những
kẻ đến tìm bắt Ngài tại vườn Ghết-sê-ma-nê, Chúa phán “Ta đây” ( I Am- Ta Là)—cả
bọn bị ánh sáng thần thượng không thấy được của Ngài quật ngã xuống đất. Cho
nên thấy vinh quang Chúa là thấy Ngài biểu lộ, dù có hoặc không có ánh sáng cặp
theo.
Vinh quang của Chúa khiến chúng ta thành người nhỏ
bé, khiêm ti. Nhưng đây là điểm khởi đầu để làm việc cho một Đức Chúa Trời vĩ đại.
Vinh quang con người khiến chúng ta sống trong
sự tối tăm. Chúa nói, “vì họ ham mến sự vinh hiển của loài người hơn sự vinh hiển
của Đức Chúa Trời” (Giăng 12:43).
Dân Chúa thời cựu ước đã nhìn thấy vinh quang của
vua Sau-lơ khi ông dựng tượng đài kỉ niểm chiến thắng dân A-ma-léc. Dân chúng
thời hội thánh đầu tiên đã nhìn thấy vinh quang Sau-lơ (Phao-lô) hiển lộ khi
ông ngăm đe, bắt bớ, và tàn sát những tín đồ ban đầu của Chúa.
Vinh quang của Chúa làm cho bản ngã chúng ta giảm
hạ và khuất phục. Vinh quang của con người chỉ đem lại cho chúng ta sợ hãi, lo âu,
hận thù.