Thứ Hai, 3 tháng 9, 2018

Nô-ê Và "Sáng Tạo Mới"-



Sáng thế ký 8: 1-22; 2 Cô-rinh-tô 5:17
“Vậy, nếu ai ở trong Christ, thì nấy là một sáng tạo mới; những sự cũ đã qua đi, nầy, mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17).
Các sự kiện của Cựu Ước minh họa sự thật Tân Ước. Hôm nay chúng ta có sự tinh tế, thực tế thuộc linh, và do đó chúng ta có thể hiểu được những hình bóng của Cựu Ước (Cô-lô-se 2:17). Điều này sẽ dẫn chúng ta hiểu rõ hơn về các chân lý của Tân ước. Khi chúng ta nghiên cứu các mô hình Cựu Ước, về một mặt, chúng ta học qua các sự so sánh và mặt khác thông qua các sự đối chiếu.
Trong Sáng thế ký 8, hình ảnh Nô-ê cho thấy theo vài cách khác nhau, những tính chất nào cho một người đã trở thành một "sáng tạo mới" trong Đấng Christ. Chúng ta hãy nêu  một số điểm nổi bật như sau:
Trong ngày của Nô-ê, sự phán xét của Đức Chúa Trời lơ lửng trên đầu cả nhân loại. Sự kết thúc của tất cả mọi loài xác thịt đã đến trước mặt Đức Chúa Trời (Sáng-thế Ký 6:13). Trong cơn lụt, sự phán xét của tòa án trên trời cuối cùng đã nổ ra trên thế giới vào thời điểm đó và quét sạch toàn bộ nhân loại - ngoại trừ Nô-ê và gia đình của ông. Nô-ê đã tìm được một nơi trú ẩn trong chiếc tàu vuông. Và như vậy trong Đấng Christ, chúng ta được an toàn khỏi sự phán xét của Đức Chúa Trời. "Cho nên hiện nay chẳng có sự định tội cho những kẻ ở trong Christ" (Rô-ma 8: 1).

Vào tháng thứ bảy ngày mười bảy, chiếc tàu nằm trên núi A-ra-rát (Sáng 8: 1-4). Chiếc tàu đã trải qua sự phán xét và bây giờ nghỉ ngơi trên đỉnh một ngọn núi cao - mãi mãi tách rời khỏi mặt nước phán xét. Điều này gợi nhớ đến Đấng Christ đã sống lại, mà qua đó sự chết không còn cai trị Ngài nữa (Rô-ma 6: 9). Và chúng ta biết rằng mình cũng đã sống lại với Đấng Christ (Cô-lô-se 3: 1) - và do đó chúng ta không chỉ thoát khỏi sự phán xét, mà còn đứng trên một nền tảng hoàn toàn mới. Tự điển Concordance  của ông Young chú thích chữ “A-ra-rát” là Holy Land—Đất Thánh.
Vào cuối bốn mươi ngày, Nô-ê mở cửa sổ trên trần của chiếc tàu. Cửa sổ này đã được cài đặt ở trên nóc. Điều này làm cho chúng ta nghĩ về "viễn cảnh" của một Cơ đốc nhân: anh phải tìm kiếm những gì ở trên, và suy gẫm về những gì ở trên (Cô-lô-se 3: 1-2).
Trong câu chuyện của Nô-ê, chúng ta gặp một con chim bồ câu với một chiếc lá ô liu rách, trong mỏ của nó (Sáng thế ký 8:11). Chim bồ câu là một bức tranh về Đức Thánh Linh (Ma-thi-ơ 3:16, Giăng 1: 32-33). Thần Linh này được Cơ-Đốc Nhân sở hữu, và Thánh Linh giới thiệu Đấng Phục sinh và Vinh hóa cho chúng ta, mà lá ô-liu biểu lộ (vì những cây nầy đâm chồi lại sau khi ở dưới nước của sự phán xét).
Có thể nói Nô-ê đang ở trong sáng tạo mới. Và ở đó ông được ủy nhiệm “sinh sôi nẩy nở và gia tăng gấp bội trên đất” (Sáng-thế Ký 8: 15-16). Điều này nhắc nhở chúng ta về sự tự do mà Thánh Linh đã mang đến cho chúng ta, và bông trái của Thánh Linh xuất hiện dư dật trong tín đồ (Ga-la-ti 5: 22-23).
Sau đó, sự thờ phượng cũng được Nô ê thực hiện. Nô-ê xây dựng một bàn thờ cho Đức Chúa Trời và dâng lên những con vật thanh sạch (Sáng thế ký 8: 20-21). Chúng ta tiếp cận Đức Chúa Cha, là Đấng tìm kiếm những người thờ phượng Ngài trong quyền năng của Đức Thánh Linh. Là thầy tế lễ, chúng ta dâng hiến linh tế, Đức Chúa Trời hài lòng linh tế nầy qua Jêsus Christ (1 Phi-e-rơ 2).
Trong câu 13-16 của chương thứ tám Sáng thế ký, chúng ta đọc về cầu vồng mà Đức Chúa Trời ban cho như một dấu hiệu. Nô-ê thấy có điều gì đó trên bầu trời, mà ông đã nhìn - giống như Đức Chúa Trời đã thấy nó. Trong cầu vồng, vẻ đẹp của ánh sáng rực rỡ được nhìn thấy. Vì vậy, chúng ta thấy vinh quang của Đức Chúa Trời, Ngài là ánh sáng, biểu lộ nơi gương mặt Đấng Christ. Đức Chúa Cha vui vẻ với Con Ngài và chúng ta cũng có thể ngước mắt lên để thấy vinh quang của Ngài.
Với tham chiếu này, chúng ta kết thúc phần suy gẫm ngắn gọn này. Chắc chắn trong phần này (Sáng thế ký 8), thậm chí còn có nhiều ý nghĩa hình bóng ẩn giấu hơn. –