Công vụ 7:51 “Hỡi những người cứng cổ, lòng và tai chưa được cắt bì kia! Quý vị luôn luôn chống lại Đức Thánh
Linh. Tổ phụ quý vị thế nào thì quý vị cũng thế ấy!”
Sáng thế Ký 22:23 “Bê-tu-ên là cha của
Rê-bê-ca. Đó là tám người con trai mà Minh-ca sinh cho Na-cô, em của Áp-ra-ham”.
Bảy chương đầu tiên của sách Công-vụ đáng chú ý
cách đặc biệt và tôn trọng: chúng ta thấy rằng một cái gì đó mới được sinh ra
và cái cũ phải biến mất. Cụ thể, trong Công vụ 2, chúng ta thấy cách thức hội
thánh được hình thành khi Đức Thánh Linh giáng xuống, và trong các chương sau,
hội chúng được trình bày cho chúng ta trong sự khởi đầu mới mẻ. Tuy nhiên, đồng
thời, chúng ta cũng đọc rằng dân Y-sơ-ra-ên như vậy đang được rao giảng lòng thương xót của
Đức Chúa Trời. "Vậy, anh em hãy ăn năn và trở về với Đức Chúa Trời để tội
lỗi mình được xóa bôi, hầu cho các thời kỳ tươi mới mà Chúa ban cho sẽ đến, và
để Ngài sai Đấng Christ, tức là Đức Chúa Jêsus, Đấng đã được chỉ định trước, đến
với anh em" (Công vụ 3: 19-20). Phi-e-rơ và Ê-tiên là những công cụ đặc biệt
công bố lời này cho dân chúng.
Khi Ê-tiên bị ném đá và ông chứng minh Y-sơ-ra-ên
đã mâu thuẫn với Đức Thánh Linh (Công Vụ 7:51), cánh cửa rao giảng Lời cho người
ngoại được mở ra (từ chương 8). Đúng là Đức Chúa Trời đã dung thứ một trạng
thái chuyển tiếp nhất định (chuyển từ Do Thái giáo sang Cơ Đốc giáo) sau đó,
nhưng chứng cớ cho dân Y-sơ-ra-ên đã kết thúc. Bây giờ đã đến lúc Đức Chúa Trời
bày tỏ những tư tưởng của Ngài về hội thánh (đã tồn tại). Công cụ được dùng
cách đặc biệt tại chỗ nầy là sứ đồ Phao-lô. Người này chắc chắn đã không được
nhắc tên lần nào mãi đến khoảng cuối chương thứ bảy (Công Vụ 7:58).
Những hình ảnh của Cựu Ước giúp chúng ta hiểu
tư tưởng này rõ ràng hơn. Hãy quay sang Sáng thế kí 22-24. Trong Sáng Thế Ký
22, chúng ta tìm thấy ba sự thật vĩ đại trong bức tranh: Thứ nhất, sinh tế của
Con (xem Gia-cơ 2:21), thứ hai là sự phục sinh của Con (Hê-bơ-rơ 11:19), và thứ
ba (khá ngẫu nhiên trong một sự thay thế gấp đôi!). Cô dâu của Chúa Con được giới
thiệu (Sáng. 22:23), là một bức tranh của hội chúng (xin xem Khải 21: 9). Y-sác
và Rê-be-ca - đó là một mối quan hệ hoàn toàn mới. Và mối quan hệ mới này được
đề xuất trước khi kết thúc một mối quan hệ cũ. Mối quan hệ cũ là mối liên hệ của
Áp-ra-ham với Sa-ra. Và trong Sáng Thế Ký 23, với cái chết của Sa-ra, chúng ta
thấy sự kết thúc của mối quan hệ cũ. Sa-ra, từ đó Con của Lời hứa (Y-sác) xuất
hiện, là một bức tranh về Y-sơ-ra-ên, và từ đó xác thịt ban cho Đấng Christ (Rô-ma
9: 5). Sa-ra, nói đúng ra, một bức tranh về dân Y-sơ-ra-ên thuộc linh được ban cho lòng
thương xót; trong khi A-ga là Y-sơ-ra-ên
thuộc thể, phục dưới luật pháp và thở
dài cách nặng nhọc (Ga-la-ti 4:25). Chỉ khi Sa-ra chết rồi, vị trí và nhiệm mạng
của Rê-be-ca được tiết lộ. Đó là chủ đề của Sáng Thế Ký 24.
--Vì thế:
Đầu tiên, cái mới được hình thành ("sự ra
đời" của hội thánh – sự hiển hiện của
Rê-be-ca).
Rồi cái cũ biến mất (Y-sơ-ra-ên như một dân không
còn được Chúa nói đến nữa- Sa-ra đã chết).
Sau đó, những tư tưởng của Đức Chúa Trời được bày
tỏ về cái mới (vị trí và nhiệm mạng của cô dâu)