Song, trong
khi kẻ tôi-tớ vua mắc chuyện đây đó, thì tên phu-tù trốn đi—Các vua 20:40
-
Ẩn dụ về việc để người chạy mất mà một học trò nhà tiên tri đã dùng khi tìm cách khuấy động linh lười
biếng của nhà vua Israel có một bài học tương tợ cho chúng ta hôm nay. Chúng ta
đã được khuyên mua thì gian, nghĩa đen là mua các cơ hội để làm chứng cho Đấng
Christ. Chúng ta phải được báo động để làm chứng cho người hư mất như các người
đi săn lùng mặc cả để mua hàng sao cho có lợi nhất. Song le thường chúng ta chễnh
mãng không sử dụng hết các cơ hội mà được đặt vào phạm vi chúng ta, nơi chúng
ta có thể nói một lời cho Chúa của chúng ta và nỗ lực chỉ đường kẻ hư mất đến với
Ngài. Chủ tâm của chúng ta thì tốt, nhưng chúng ta bị nhiều sự việc khác, và
nhiều việc cực kỳ vụn vặt không quan trọng chiếm hữu, và trước khi chúng ta nhận
thức được điều đó thì người mà chúng ta nên phải nói chuyện về Chúa, đã vượt ra
ngoài tầm của chúng ta rồi.
-
Công bằng,
nhân ái có chăng,
Khi ta bỏ họ
giữa vòng tội ô,
Sống đời dốt
nát, mù mờ,
Không tia hi
vọng bao giờ, bạn ơi?
Không ai rao
Chúa xuống đời,
Chết vì hồn họ
trên đồi đau thương,
Giúp con yêu
họ thêm hơn,
Lúa đồng đã
chín công nhân thiếu hoài.
Giúp con hoan
hỉ nghe Ngài,
Mở lòng tình
nguyện đêm ngày chấp uy,
Đáp lời Chúa
gọi tức thì,
Làm theo ý
Chúa ra đi tìm người.