Hãy nhớ trọn con đường nơi đồng vắng
mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã dẫn ngươi đi trong bốn mươi năm nầy, để hạ
ngươi xuống và thử ngươi, đặng biết điều có ở trong lòng ngươi, hoặc ngươi có
gìn giữ những điều răn của Ngài hay chăng—Phục 8:2
-
Tất cả những kinh nghiệm đồng vắng của
dân mà Đức Chúa Trời cứu chuộc đã được thiết kế để đem họ đến sự kết liễu chính
mình họ và càng ngấm ngầm đẩy họ về phía Ngài. Nếu Ngài cho phép chúng ta đói ấy
là để chúng ta học tập đánh giá cao Bánh từ trời. Nếu Ngài cho phép chúng ta
khát, ấy là để chúng ta càng vui hưởng đầy trọn hơn các dòng chảy của
ân điển trong suốt như thủy tinh từ Vầng Đá bị đập vỡ. Nếu Ngài cho chúng ta gặp
đau khổ ấy là Ngài ngầm đẩy chúng ta càng dựa vào ngực yếu thương của Ngài. Ồ
những kỷ niệm về mọi con đường của Chúa sẽ khuấy động chúng ta, khi chúng ta đã
về đến nhà cách an toàn vào lúc cuối cùng.
-
Trên thiên lộ Chúa đưa ta đi tới,
Mọi đau thương Ngài gánh thế ta rồi,
Thần ái kiên nhẫn dạy dỗ đến nỗi,
Ta thầm nhớ ân điển suốt cuộc đời.
Nơi Chúa ở dường như ngọt ngào đấy,
Chớ nghĩ suy nỗi nhằn nhọc trên đường,
Ánh quang Chúa càng soi ngời sáng
mãi,
Chớ âu lo ngày tháng có mây vương