A-mốt 3:3- “Nếu hai người không đồng ý với nhau
Thì có đi chung đường được sao?”
Thường thì thói quen của chúng ta là diễn giải
một đoạn văn kinh thánh, nhưng chúng ta không hiểu đầy đủ ngữ cảnh của nó và bỏ
qua các ứng dụng cần thiết liên quan. Chúng ta hãy suy ngẫm về câu này của vị
tiên tri A-mốt.
Chúng ta thấy nguyên tắc của câu này và chúng
ta áp dụng nó một cách chính xác cho bước đi và sự tương giao của chúng ta với
những người khác. Trong tiếng Pháp có câu nói: “Ai giống nhau, đến với nhau”.
Tiếng Việt có câu: “đồng thanh tương ứng, đồng khi tương cầu”-- và chúng ta tự
hỏi mình trong câu này: Làm thế nào hai người thực sự có thể đi cùng nhau nếu họ
không đồng ý?
Chúng ta hiểu rõ rằng hai người không phải lúc
nào cũng đồng ý về những điều tương tự; nhưng để có sự thông công hoàn hảo
trong những niềm tin cơ bản, người ta phải đồng ý thôi. Vì vậy, chúng ta áp dụng
câu kinh thánh trên cho sự tương giao thân thiết của chúng ta và kết nối của
chúng ta với các Cơ Đốc nhân khác.
Nhưng ngữ cảnh của câu kinh thánh nầy là gì?
Hãy đọc A-mốt 1: 1-3: Đức Chúa Trời phán bảo lời cảnh cáo và phán xét về các quốc
gia xung quanh Y-sơ-ra-ên. Sau đó, Ngài tiếp tục và sử dụng cùng một lời cảnh
báo và phán xét, nhưng lần này chống lại Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. Trong chương 3:
1-2, Đức Chúa Trời phán: “Hỡi con cái Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời nầy, là lời Đức
Giê-hô-va chống lại các ngươi, tức là chống lại cả gia tộc mà Ta đã đem ra khỏi
đất Ai Cập. Ta chỉ biết một mình các ngươi Trong mọi gia tộc trên đất; Vì thế,
Ta sẽ trừng phạt các ngươi Về mọi gian ác của các ngươi”. Sau đó câu 3 Chúa
phán "Nếu hai người không đồng ý với nhau thì có đi chung đường được sao?"
Chúng ta rất dễ nghĩ về mối quan hệ của mình với
những người khác theo nguyên tắc này, và chúng ta quên áp dụng nó trước tiên và
quan trọng nhất cho chính mình! Chúng ta phải nhìn vào cuộc sống của riêng
mình, cả cách sống cá nhân và tập thể. Đức Chúa Trời có thể đi với chúng ta,
chúng ta có thể đến với Ngài không? Chúng ta có một cách sống như vậy trong thế
giới này mà Đức Chúa Trời phải nói với chúng ta, "Không, Ta không thể đồng
đi với con, Ta không thể đi cùng con” hay chăng? Chúng ta là con cái của Ngài
mà Ngài đã cứu khỏi thế giới này; Ngài đã thừa nhận rằng chúng ta thuộc về Ngài.
Nhưng liệu Ngài có thể có sự thông công vô hạn với chúng ta, với những cách thức
và hành động của chúng ta không? Chúa có thể đồng ý với chúng ta không?