“Người bèn dẫn anh đến cùng Jêsus, Jêsus nhìn
Si-môn, mà phán rằng: “Ngươi là Si-môn, con của Giăng, ngươi sẽ được gọi là
Sê-pha” (dịch ra tiếng Pháp là Pierre; Đá) Giăng 1:42. [ Bản Truyền thống theo Pháp văn
nên dịch là Phi-e-rơ, còn bản Công giáo theo chữ La tinh nên dịch là Phê-rô]
Không nói một lời nào, Phi-e-rơ đến với Chúa
Jêsus, là người mà anh đã nghe qua em mình là Anh-rê. Sau đó, lần đầu tiên, ánh
mắt của Chúa gặp ánh mắt anh, và lần đầu tiên anh nghe thấy lời nói của Ngài.
Phi-e-rơ thường nhớ đến cái nhìn này (cũng như cái nhìn chép ở Lu-ca 22) và những
lời này suốt đời.
Không cần Phi-e-rơ phải tự giới thiệu mình,
Chúa chứng minh rằng Ngài biết người đánh cá lạ mặt này. Ngài biết tên của anh
và tên của cha anh, và anh biết ý nghĩa tên của mình kể từ đó. Kiến thức của
Chúa bao gồm hiện tại, quá khứ và tương lai. Nhưng nó không chỉ là tri thức, mà
còn là thẩm quyền và ân sủng, được thể hiện trong tên mới của Sê-pha (tiếng A-ram).
Bây giờ anh sẽ thuộc về Chúa và có thể thuộc về Ngài như một hòn đá sống cho
ngôi nhà được Con của Đức Chúa Trời hằng sống xây dựng.
Khi lần đầu tiên nói về hội chúng, Chúa phán với
anh ta "Si-môn, con Giô-na ơi”.Và sau đó Ngài đã phán với Phi-e-rơ lần đầu
tiên: "ngươi là Phi-e-rơ (stone), ta sẽ lập Hội thánh ta trên vầng đá
(rock) nầy" (Math 16:18). Đó là phước lành mà Phi-e-rơ được phép quen biết:
làm một viên đá sống (1 Phi e-rơ 2:4). Anh nên nhận biết Đấng Christ không chỉ
là Đấng Mê-si-a, như Anh-rê đã nói, nhưng còn là Con của Đức Chúa Trời hằng sống,
Đấng xây dựng ngôi nhà của Đức Chúa Trời.
Mặc dù có lẽ chúng ta không được ai đặt tên là
Sê-pha hay Phi-e-rơ, nhưng chúng ta có đặc ân làm một viên đá sống trong nhà của
Đức Chúa Trời.
(Ghi chú: Tên của môn đồ là Si-môn, và sau đó
Chúa ban cho ông một cái tên theo tiếng A-ram: Sê-pha). Trong các Tin Mừng, tên
này không bao giờ được sử dụng, chúng ta tìm thấy nó trong các thư tín, nhưng
trong Tin Mừng chúng ta thấy từ ngữ Hi lạp tương đương, được dùng thường xuyên
là Phi-e-rơ (Peter) hay Petros