Câu chuyện xảy
ra ở Jerusalem.
Có một người
nữ trẻ tuổi, gia đình nàng thuê được một miếng đất của vua Salomon. ở phía bắc
Israel.
Sulamit là một
thôn nữ, có nét yêu kiều khác lạ, nhưng buộc phải lao động bằng chân tay đêm
ngày. Nàng có hai anh và hai chị. họ phải gánh vác việc chăm sóc những bầy gia
súc và coi giữ vườn nho. Vì làm việc từ tờ mờ sáng đến tối nên nàng có màu da
rám nắng.
“Hỡi các con
gái Giê-ru-sa-lem, tôi đen, song xinh đẹp, Như các trại Kê-đa, như màn cháng của
Sa-lô-môn. Chớ dòm xem tôi, bởi vì tôi
đen, Mặt trời đã giọi nám tôi. Các con trai của mẹ tôi giận tôi, Đã đặt tôi coi
giữ vườn nho; Còn vườn nho riêng của tôi, tôi không coi giữ” (Nhã 1:5-6
)
Nàng nhìn xem
những người nữ xinh đẹp của Jerusalem, lên xe xuốing ngựa và đem lòng ganh tị với
họ. Ngày kia có một người lạ mặt xuất hiện, đẹp trai, và cũng là người chăn
chiên. Chàng nhìn nàng chăm chú. Nàng vô cùng bối rối. Chàng nói, “Hỡi bạn ta,
mình vốn xinh đẹp mọi bề, Nơi mình chẳng có tì vít gì cả”—(Nhã 4:7). Họ đắm say
trong tùinh yêu, rồi chàng đột nhiên bỏ đi. Trước khi ra đi, chàng hứa sẽ trở lại.
Thời gian
trôi qua khá lâu. Nhiều đêm nàng mơ về chàng, nhớ diện mạo chàng và mô tả cho
các bạn nàng hiểu.
Ngày kia có
tin tức làm chấn động cả khu vực, rằng vua Salomon sẽ đến thăm khu vực của
nàng. Các cô gái khác háo hức, nhưng nàng dửng dưng vì tấm lòng của nàng đã thuộc
về Người yêu của mình, là người chăn chiên.
Nhà vua phái
người cỡi ngựa đến nhà nàng và trao thông điệp: “vua muốn gặp nàng”.
Nàng bước ra,
e thẹn lo lắng và được đưa đến cổ xe hoàng gia, khi nhìn vào bên trong, nàng thấy
vị vua mà không ai khác hơn là người chăn chiên của nàng.
Salomon tỏ ra
cho người yêu rằng mình là vua, và ông đưa nàng về cung điện và họ sống hạnh phúc cho đến đầu bạc răng long.
Sự hứa hôn, kết hôn của Salomon với Sulamit rất thú vị. Chữ “Sulamit” là dạng tự giống cái của chữ
“Salomon”, nên ta có thể
gọi nàng là bà Salomon.
Vị vua đến trong hình dạng cải trang người chăn
chiên chính là Vua Jesus. Người nữ Sulamit là chúng ta, những kẻ được cứu chuộc
khỏi kiếp nô lệ thiêu đốt của tội lỗi. Chúng ta không đến với Chúa Jeus bằng nỗ
lực của mình, Ngài đã hạ cố đến với kẻ quê mùa bằng hình dạng người quê mùa. Ngài
đã đến, Ngài bày tỏ tình yêu với chúng ta, Ngài đã ra đi, và một ngày kia Ngài
sẽ trở lại./.
MK