Anh ơi, tưởng nhớ Chúa Trời,
Khi anh còn trẻ, còn thời thanh xuân.
Nhớ Ngài, Tạo Hóa toàn năng,
Trước khi năm tháng hài lòng phôi pha,
Trước khi tầm mắt nhập nhòa,
Lưng còng, run rẩy, giữ nhà cho con.
Tiếng xay cối đã nhỏ hơn,
Chim kêu, anh dậy hừng đông ửng rồi.
Tiếng anh hát đã hạ hơi,
Lên cao anh sợ, bồi hồi, lo âu.
Đường đi kinh hãi xiết bao,
Tóc anh bạc trắng, hạnh đào trổ hoa.
Còn gì ao ước đâu mà?
Gần ngày anh sắp về nhà đời sau.
Anh ơi, Tạo Hóa chí cao,
Anh nên tưởng nhớ trước sau chu toàn;
Trước khi dây bạc, chén vàng,
Bánh xe, vò nước vỡ tan đau lòng.
Bụi về cùng bụi hư không,
Linh hồn anh đến Hóa Công ứng hầu!
Nói gì với Chúa được đâu?
Ngài ra phán quyết nơi nào thuộc anh?
Thiên đàng, hỏa ngục sẵn dành,
Là nơi anh chọn chân thành hôm nay.
Minh Khải-- (Truyền đạo: 12:1-7)