"Còn bây giờ, tôi muốn được lòng
loài người hay Đức Chúa Trời? Có phải tôi đang cố gắng làm đẹp lòng loài người
không? Nếu tôi vẫn cố làm đẹp lòng loài người thì tôi chẳng phải là đầy tớ của
Đấng Christ" (Galatians 1:10)
Một nhạc sĩ trẻ rất có tài năng, người
được một nhạc sư chơi violon nổi tiếng dạy dỗ, trình tấu lần đầu tiên trước
khán thính giả. Tài năng sáng chói của anh được rất nhiều tiếng vỗ tay. Nhưng
anh không có vẻ đánh giá cao, và thậm chí không chú ý đến thính giả. Sự chú ý của
anh đã tập trung vào phản ứng của một
ông già với mái tóc bạc trắng ngồi hàng đầu phía trên thính giả. Chỉ sau khi cụ
già cười nhẹ nhàng và khẻ gật đầu, thì một nụ cười rạng rỡ hiện ra trên gương mặt
nhạc sĩ trẻ. Khi nào thầy của anh tỏ vẻ bằng lòng, đó là tất cả những gì đáng kể
đối với anh ta.
Trong cuộc đời của mình, chúng ta
trông chờ "sự đồng ý" của Ai? Khi chúng ta trau dồi, đánh bóng hình ảnh
của mình trước mặt mọi người, chúng ta đang gặp nguy hiểm vì đang bỏ qua sự đồng ý duy nhất đang kể mãi mãi: sự
đồng ý của Đức Chúa Trời. Chúng ta có
khuynh hướng mạnh mẽ là cố tạo ra một ấn tượng tốt trên môi trường của chúng
ta. Thường thường chúng ta tiếp lấy ý kiến của những người khác nói về mình là
quá quan trọng.
Chúng ta rất nhạy cảm và bị tổn
thương khi dân chúng nói chuyện xấu về chúng ta, và tự hào cùng kiêu ngạo khi
nghe họ nói tốt về mình. Chúng ta chịu ảnh hưởng bởi những gì người khác nghĩ về
mình nhiều biết dường nào!
Khi Jesus Christ sống trên trái đất,
Ngài không tìm kiếm sự tôn kính của công chúng. Tương phản với những người khát
khao nổi tiếng, Chúa không muốn làm vui lòng chính mình hay con người. Ngài
luôn trao vinh quang cho Đức Chúa Trời. Điều đó thật khó chịu đối với những người
mà đã đóng đinh Ngài vào lúc cuối cùng. Nhưng Chúa Giêsu tiếp nhận được sự đồng
ý nào từ Đức Chúa Trời, Cha của Ngài? Là khi
Đức Chúa Trời đã khiến Ngài sống lại và đặt Ngài lên ngai vàng của chính
mình trong vinh quang.
Rất nhiều người trong hệ thống tôn
giáo Cơ Đốc "quý chuộng vinh quang của loài người hơn là vinh quang của Đức
Chúa Trời" (Giăng 12:43). Họ tôn tặng, làm đẹp lòng lẫn nhau để duy trì hệ
thống tôn giáo Cơ Đốc làm nơi nuôi sống và duy trì sự nghiệp của họ.--bất kể Đức
Chúa Trời có bằng lòng họ hay không cũng mặc kệ.