Phi líp 1:1-Phao-lô
và Ti-mô-thê, đầy tớ của Christ Jêsus, đạt cho hết thảy các thánh đồ trong
Christ Jêsus ở Phi-líp, cùng các giám mục và các chấp sự:
Epheso 4: 11-Ngài
ban cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm kẻ giảng Tin
Lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư-
-
Trong mấy năm
qua Việt ngữ đã sử dụng chữ “nhân sự”
thay cho chữ “nhân viên”. Các nhân sự là những người trong giai cấp cai trị,
thí dụ như cai trị hội thánh, nếu cư xử tốt thì Kinh thánh gọi họ là tôi tớ hay
nô lệ của Chúa, nếu cư xử sai lạc thì Chúa Jesus gọi họ là đảng Nicola.
Có nhiều danh
xưng cho nhân sự như: giám mục, linh mục, mục sư, mục tử, sứ đồ, công nhân, na
xi rê, người trọn thì giờ, đồng công, chấp sự, giáo sư, chánh văn phòng phòng sách hội thánh.
Theo bản gốc
thì câu Epheso 4:11 chép là “Ngài ban một vài sứ đồ, một vài tiên tri, một vài
giáo sư…”. Bản Kinh thánh Việt ngữ dịch: “Ngài ban cho người nầy làm sứ đồ, kẻ
kia làm tiên tri,”. Chúa đào tạo, cấu tạo nên các sứ đồ, tiên tri, giáo sư thực
thụ rồi Ngài mới ban cho hội thánh, Ngài không hề ban cho những ai đó “ĐỀ LÀM”—tức là đóng kịch, diễn tuồng… làm ông
nầy hay ông kia. Bạn là nhân sự thực thụ hay một nhân sự được dán nhãn hiệu rồi
nỗ lực làm, cố gắng giả vờ làm ông gì đó trong hội thánh.
Bạn làm điều
đó bởi vì bạn là điều đó. Đó chỉ là tự động phát lộ ra. Vì cớ bạn đã được cấu
thành cách thuộc linh ở bên trong là một giáo sư thì bạn sẽ phát lộ ra ân tứ
giáo sư thực thụ theo cách Thánh Linh đã cấu tạo bạn từ trước.- Thật là đáng thương
khi ai đó nỗ lực làm một nhà truyền giảng phúc âm trong khi Đức Thánh Linh đã
không cấu tạo anh ta làm người đó, hay làm một giáo sư. Có một người thỏa mãn
khoe với tôi vì anh được ở trong đoàn đồng công của Đức Chúa Trời, trong khi
tôi biết rõ đoàn đồng công ấy do con người tạo lập cách đột xuất.
--Ôi, những
bi kịch mà chúng ta biết và đã thấy trong những con người cố gắng trở thành
giáo viên, hoặc nỗ lực làm một cái gì đó như sứ đồ, giáo hạt trưởng, chánh văn
phòng hội thánh, bởi vì họ thích nó, điều đó thu hút họ, và Đức Thánh Linh đã
không cho họ đủ tư cách về điều đó và nó chỉ giống như cái đuôi của con công
múa may- vẫn bước đi khệnh khạng, nhưng không có gì ở đáng giá đằng sau cả! Không
có gì đáng thương hơn, phải không bạn? Có lợi ích gì chăng, nếu điều đó không do
Đức Thánh Linh tạo tác?
Vâng, tôi có
đủ chứng minh rằng vào mọi thời điểm nguy biến cho Hội thánh của Ngài trải các
đời, Chúa luôn luôn cố gắng đem một ít người của Ngài lên bình diện thuộc linh cao
hơn: Ngài luôn luôn tìm cách gia tăng mức lượng thuộc linh của họ, Ngài tìm kiếm
những tôi tớ thực thụ của Ngài, những người thoát khỏi tính chuyên nghiệp và
hình thức suông, để đáp ứng cho nhu cầu hội thánh gặp nguy biến..
Trong giai đoạn
Phao lô sắp ra đi, hội thánh thời đó băng hoại, Chúa gọi Ti mô thê, chiếc bình
mới là “người của Đức Chúa Trời”. – “Nhưng, hỡi con, là người của Đức Chúa Trời,
hãy tránh những sự đó, mà đuổi theo sự công nghĩa, kỉnh kiền, đức tin, thương
yêu, nhẫn nại, nhu mì,… “(1 Tim 6:11).
Chúng ta
không phải là người của hệ thống tôn giáo sa bại, cũng không phải là người của
thế giới, không phải là người có tham vọng riêng—chúng ta là người của Đức Chúa
Trời.
Bạn là người
thuộc linh của Đức Chúa Trời hay chỉ là nhân sự
mang nhãn hiệu (mark) mà không có thực chất?
Tên “Ti-mô
thê” có nghĩa là “tôn trọng Đức Chúa Trời”. Đó là chìa khóa cho mọi sự với ông
ngày xưa và với chúng ta ngày nay. Hãy tôn trọng Đức Chúa Trời, đừng tìm cách
đóng kịch làm nhân sự giả mạo của Chúa để được người ta tôn trọng.
M.K.