VI. ĐỨC CHÚA TRỜI.
1. MỘT HAY NHIỀU ĐỨC CHÚA TRỜI?
Lời của Đức Chúa Trời trong Ê-sai 45:5 tuyên bố: “Ta là Đức Giê-hô-va, không có Đấng nào khác, ngoài Ta không có Đức Chúa Trời nào khác nữa”. Câu này và nhiều câu Kinh Thánh khác đều dạy rằng chỉ có một Đức Chúa Trời. Thế nhưng giáo phái Mormon dạy rằng có nhiều Đức Chúa Trời.
Thật ra, niềm tin của giáo phái Mormon cũng thay đổi theo thời gian. Ban đầu, họ dạy rằng chỉ có một Đức Chúa Trời. Ví dụ Alma 11:26-28 trong Sách Mormon chép:
“Và Zeezrom nói với người rằng: Ngươi nói có một Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật. Và Amulek nói: Phải, có một Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật. Và Zeezrom lại nói: Có nhiều hơn một Đức Chúa Trời không? Và người đáp rằng, không”.
Đến năm 1839 bắt đầu có biến chuyển trong quan điểm của Joseph Smith về Đức Chúa Trời. Trong Giáo Lý và Giao Ước 121:26,28, Joseph nói lên một điều cho thấy sắp có một sự thay đổi trong giáo lý:
“Đức Chúa Trời sẽ ban cho anh em sự khôn ngoan bởi Thánh Linh Ngài... Sẽ đến lúc không còn có gì che giấu nữa, sự thật là có một hay nhiều Đức Chúa Trời, điều đó sẽ được bày tỏ ra”.
Năm 1942, sự loan báo thay đổi giáo lý này cuối cùng đã xảy ra. Trong Quyển Ngọc Trai Vô Giá ta thấy có đoạn như sau:
“Và đất sau khi được thành lập là trống không và hoang vắng... và Linh của các Chúa Trời bay vần trên mặt nước. Và các ngài (các Đức Chúa Trời) phán: Hãy có ánh sáng”(Sách Abraham 4:2-3).
Thế là sau 12 năm, Joseph Smith đã đi từ độc thần giáo sang đa thần giáo.
2. ĐỨC CHÚA TRỜI XƯA CŨNG LÀ NGƯỜI.
Tiếp theo giáo lý đa thần, bây giờ giáo phái Mormon lại tin rằng Đức Chúa Trời không phải luôn là Đức Chúa Trời như ngày nay chúng ta biết Ngài. Sau đây là một đoạn trích từ Sách Abraham trong Ngọc Trai Vô Giá:
“Nếu Chúa Giê-xu Christ là Con Đức Chúa Trời, và Giăng khám phá ra rằng Đức Chúa Trời, Cha của Chúa Giê-xu Christ, thì ta có thể nghĩ rằng Ngài cũng có một Cha nữa.”
Điều đó cho thấy Joseph Smith tin rằng không những có nhiều Đức Chúa Trời, mà Chúa Cha còn có cha, và cha Ngài lại có cha nữa, v.v… Như vậy sẽ có một chuỗi vô tận những Đức Chúa Trời, đấng này sinh ra đấng kia.
Lorenzo Snow, một trong các Hội Trưởng Giáo hội Mormon từng nói:“Con người ngày nay ra sao, Đức Chúa Trời ngày xưa cũng như vậy”.
Và Sách Giáo Lý và Giao Ước 130:22 tuyên bố:“Đức Cha có một thân thể bằng xương bằng thịt có thể rờ được như con người vậy”.
Như vậy Đức Chúa Trời của giáo phái Mormon ngày xưa từng là một con người sống ở một hành tinh tương tự như trái đất - thật ra đến bây giờ ngài vẫn còn có thân thể xác thịt. Bằng cách sống vâng phục lẽ thật, và sau nhiều cố gắng bản thân, cuối cùng Ngài đã đạt được thân vị Đức Chúa Trời, và có được quyền năng Ngài chưa từng có bao giờ.
3. A-ĐAM/ĐỨC CHÚA TRỜI.
Không những Đức Chúa Trời từng là con người, mà theo Brigham Young, vị Hội Trưởng thứ hai của giáo phái Mormon, thì Ngài chính là A-đam chớ không ai khác. Sau đây là lời dạy của Brigham Young:
“Khi Cha chúng ta là A-đam vào vườn Ê-đen, Ngài đến đó với một thân thể thiêng liêng, và mang theo Ê-va, một trong các người vợ của mình. Ngài giúp tạo dựng và tổ chức thế giới này. Ngài cũng là Mi-ca-ên, thiên sứ trưởng, Đấng Thượng Cổ mà các người thánh đã từng nói đến – Ngài là Cha và Đức Chúa Trời chúng ta, và Đức Chúa Trời duy nhất mà chúng ta phải khai trình”.
Brigham Young dạy tín lý này nhiều lần, và nó được đưa vào nghi thức thờ phượng trong đền thờ Mormon. Suốt ba đời hội trưởng kế tiếp nó vẫn được duy trì trong nghi lễ thờ phượng. Nhưng chính vì tín lý này bị dư luận bên ngoài lên án quá nhiều, nên cuối cùng nó bị loại ra khỏi nghi lễ thờ phượng trong đền thờ Mormon vào đầu thế kỷ 20.
Rõ ràng là giáo lý Mormon về Đức Chúa Trời đã quá xa rời chân lý của Kinh Thánh. Đối với giáo phái Mormon, Đức Chúa Trời chỉ là một trong vô vàn thế hệ Chúa Trời. Ngài không phải luôn luôn là Đức Chúa Trời, nhưng phải tu luyện khó nhọc mới đạt được thần tánh của mình. Và sau khi dựng nên thế gian (với sự giúp đỡ của các Đức Chúa Trời khác), Ngài xuống trần làm A-đam, với một trong những người vợ từ thế giới thần linh. Đó là Đức Chúa Trời mà giáo phái Mormon tin thờ.
Thế nhưng không có một sự dạy dỗ nào như thế được tìm thấy trong Kinh Thánh.
VII. CHÚA GIÊ-XU.
Dù Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng rằng Chúa Giê-xu là Con Một của Đức Chúa Trời, nhưng giáo phái Mormon tin khác hẳn.
“Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy, không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16).
Họ dạy rằng trước khi thế gian được dựng nên, Chúa Giê-xu là con trưởng trong số nhiều con cái thần linh của Đức Chúa Trời. Các người con thần linh kia gồm có cả Satan và các linh hồn của những người sau này sẽ xuống ở thế gian - trong đó có cả chúng ta.
Chúa Giê-xu không những là con thần linh của Đức Chúa Trời, mà Ngài còn là con thuộc thể của Đức Chúa Trời (tức là A-đam - xem ở trên). Điều này thể hiện qua lời dạy của Brigham Young:
“Khi trinh nữ Mari thụ thai con trẻ Giê-xu... Ngài không phải sinh bởi Thánh Linh. Và Cha của Ngài là ai? Đó là con người đầu tiên của dòng dõi loài người... Chúa Giê-xu, người anh cả của chúng ta, đã được sinh ra trong xác thịt bởi nhân vật đã từng có mặt ở vườn E-đen”.
Câu trích dẫn này cũng cho thấy một sự dạy dỗ khác của giáo lý Mormon về Chúa Giê-xu: Ngài là con thuộc thể của Đức Chúa Trời (A-đam) và Mari. Ngài không sanh bởi Thánh Linh. Đây lại là một sự trái ngược hoàn toàn với sự dạy dỗ của Kinh Thánh. Ma-thi-ơ 1:18 chép: “Khi Ma-ri, mẹ Ngài, đã hứa gả cho Giô-sép, song chưa hề ăn ở cùng nhau, thì người đã chịu thai bởi Đức Thánh Linh”.
Họ cũng dạy rằng Chúa Giê-xu đã từng lấy vợ khi còn ở thế gian. Tiệc cưới Ca-na (Giăng 2) được xem là tiệc cưới của chính Chúa Giê-xu. Ngài lấy Ma-ri, Ma-thê, và cả Ma-ri Ma-đơ-len, do đó Ngài là người đa thê. Dĩ nhiên, Kinh Thánh không hề dạy như vậy, nhưng đó là điều họ dạy dỗ và tin tưởng.
VIII. SATAN.
Giáo phái Mormon dạy rằng Chúa Giê-xu là con trưởng thuộc linh của Đức Chúa Trời, nhưng Satan là con thứ hai của Đức Chúa Trời - vậy Chúa Giê-xu và Satan là anh em. Trước khi tạo dựng thế gian, Đức Chúa Trời đã soạn một chương trình cứu rỗi cho con người trên đất trong tương lai. Chương trình này cho con người ý chí tự do, cho phép mỗi người được chọn lựa có tiếp nhận ơn cứu rỗi của Đức Chúa Trời hay không. Sau đó Đức Chúa Trời tìm kiếm một Đấng Cứu Chuộc để thực hiện chương trình của Ngài. Chúa Giê-xu và Satan đều tình nguyện đứng ra đảm nhận, nhưng Satan đề nghị Đức Chúa Trời thay đổi kế hoạch là bỏ đi ý chí tự do mà ban sự cứu rỗi cho tất cả mọi người. Vì Satan thách thức quyền lực của Đức Chúa Trời và không chịu ăn năn, nên nó bị đuổi khỏi thiên đàng với một phần ba thiên sứ hiện diện tại đó. Chúa Giê-xu được cho làm Đấng Cứu Chuộc vì Ngài chấp nhận toàn bộ chương trình của Đức Chúa Trời.
Satan và các tà linh theo nó bị nguyền rủa không bao giờ được có thân xác thuộc thể. Không thành người được, thì nó không thể tiến trên con đường trở thành một Đức Chúa Trời, vì làm Đức Chúa Trời thì phải mang thân thể con người trước đã (xem phần dưới).
Còn tiếp