Sự Khôi Phục trong Christ
Đọc: Thi
Thiên 8:1-6; Hê-bơ-rơ 2.
Những hiệu quả của sự sa ngã trong hai lĩnh vực:
1. Mặt bên
trong, thuộc linh và đạo đức. Tư tưởng của chúng ta là đặc biệt kết nối với
quyền cai trị. Trong khi chúng ta nói về vị tiên tri và thầy tế lễ, thì nhà
vua, đứng bên phía quyền cai trị của sự vật, mà chủ yếu là trong quan điểm, và sự
sa ngã đã mang lại sự mất mát bề trong cho mặt thuộc linh và đạo đức trong lĩnh
vực của sự cai trị, quyền bính, quyền thống trị.
2. Sau đó
mặt bên ngoài. Tất nhiên, điều đó là rõ ràng, người đó đã mất đi sự thống trị
mà Đức Chúa Trời đã ban cho anh và lập anh ta có quyền trên thế giới trong tất
cả mọi vương quốc.
Con người có
tất cả những thế kỷ này để tìm kiếm phục hồi quyền làm chủ đó, và nhân vì quyền
cai trị của thế giới này hoàn toàn dựa vào những gì là thuộc linh và đạo đức, nên
khi con người đã đạt được thành công lớn nhất của mình ở bề ngoài anh thấy mình là một người bị đánh
bại, và vẫn không có khả năng cai trị thế giới.Nó không phải là một điều đáng
chú ý trong ngày hôm nay khi quyền làm chủ bề ngoài đã đạt được một điểm tiến
bộ đáng kể, sự cai trị đạo đức của thế giới này thì rất lạc hậu? Quyền cai trị
và quyền thống trị thực sự là một điều thuộc linh và đạo đức trước khi nó có
thể được hoàn toàn và đầy đủ theo đúng tâm trí của Đức Chúa Trời.
Chúng ta hãy
lưu ý quá trình của sự vật. Con người đã được tạo ra và cấu tạo cho quyền thống
trị, nhưng phải theo điều kiện. Điều kiện, ngay cả khi anh ta được cấu tạo cho
quyền thống trị, là sự vâng lời tuyệt đối và trung thành với Đức Chúa Trời. Sau
đó sự thống trị bị mất trong sự sa ngã, và các hậu quả của điều đó.
Bây giờ
chúng ta đến với hai điều khác là những điểm mới từ bây giờ trở đi.
Sự Khôi Phục trong Chúa Kitô
Tất cả những
gì đã mất trong sự sa ngã trong cấu tạo của con người và bổ nhiệm hoặc kêu gọi
hoặc nhiệm mạng của con người, đã được khôi phục trong Christ. Tôi muốn bạn đến
phía đằng sau điều đó, bởi vì ở đây chúng ta chạm vào sự vĩ đại của toàn bộ vấn
đề này. Tôi đã nói vào lúc bắt đầu rằng trong ý định vĩnh cửu của Đức Chúa Trời
toàn bộ vấn đề thống trị phổ quát đã được tập trung ở trong Con Ngài, Chúa
Giê-xu. Trước hết mọi sự, nó không tập trung trong Adam.
Nếu nó đã
được tập trung vào Adam, khi Adam đầu hàng nó, nó sẽ ra đi mãi mãi, sẽ không được
phục hồi gì cả, nhưng nó đã được tập trung trong Christ. Vì vậy, mặc dù các
phương tiện biểu hiện của nó có thể thất bại, nguồn của nó vẫn còn. Cái Đầu,
trong đó nó được thu thập, vẫn tồn tại, nó không bị mất. An ninh của Đức Chúa
Trời chống lại toàn bộ các thiệt hại bởi sự sa ngã, là Con của Ngài, và Christ
là sự an ninh đời đời của Đức Chúa Trời và của chúng ta. Nó được bảo quản trong
Ngài.
Những yếu tố
này là các yếu tố vĩnh cửu, đó là lý do tại sao tôi đã rất cẩn thận nhấn mạnh
rằng đây không phải là những giai đoạn suông, và đây không phải là những thứ chỉ
là tạm thời hoặc định kỳ. Chúng vĩnh cửu, chúng xuất phát từ bản chất của Đức
Chúa Trời khi Ngài nói, "Chúng ta hãy làm nên con người trong hình ảnh của
chúng ta, theo chân dung của chúng ta," và đã tiến hành làm như vậy. Ngài
'tạo nên' với các thành phần: vị tiên tri, thầy tế lễ và nhà vua. Đó là những
gì Đức Chúa Trời làm-- một tâm trí thuộc linh, một trái tim công chính, một quyền
cai trị thuộc linh, và Ngài tạo nên con người trên cơ sở đó, theo những nguyên
tắc đó trong Bản thể Vĩnh Cửu của Ngài.
Con người có
thể thất bại, nhưng Đức Chúa Trời không bao giờ thất bại, và vì vậy những điều
này, là vĩnh cửu, thì không thể phá hủy, và chúng được đảm bảo cho sự biểu hiện
trong Chúa Giêsu, như thời gian và lịch sử ở trên. Bạn không nhìn thấy một sự
mặc khải lớn dường nào đã được trao cho sứ đồ Phao-lô về sự vĩnh hằng của
Christ, và sự vĩnh cửu của mục đích Đức Chúa Trời sao? Sự mặc khải đó đã làm
sạch lịch sử, làm sạch tiến trình của thế giới này, và đặt trở lại vào cõi đời
đời. Rằng sự mặc khải chỉ tới và kết nối hai cõi vĩnh cửu.
Chương đầu
tiên của bức thư Côlôsê là vô song, đưa Chúa Con lại ngay trong cõi đời đời, và
bày tỏ tất cả mọi thứ liên quan đến Ngài, không phải là hóa thân nhưng là vĩnh
cửu. Con người đã được đưa vào như một phương tiện được sử dụng cho sự biểu
hiện này. Một sự kêu gọi! Một vinh dự! Một vinh quang, con người đó được lựa chọn liên quan với điều vĩnh cửu
trong chính bản thể của Đức Chúa Trời, để thể hiện nó và được Đức Chúa Trời cấu
tạo cho điều đó.. Nhưng con người đã sa ngã, và cuộc đua đó đã mất tất cả trong
Adam. Nhưng nó đã không bị mất. Nó vẫn được bảo tồn trong Đầu Vĩnh Cửu đó, nó
vẫn còn lưu giữ như là không thể phá hủy trong Con Đức Chúa Trời. Những điều
này không phải là đầu tiên trong con người, nhưng trong Đức Chúa Trời. Con
người là phương tiện để thể hiện chúng.
Sau đó,
Christ đến, bởi vì Đức Chúa Trời đã không từ bỏ và sẽ không từ bỏ ý định của
Ngài là phương pháp thể hiện cách phổ thông về điều đó. Ngài đã có thể lựa chọn
thiên thần bày tỏ cách phổ thông những điều này. Ngài có thể thực hiện một số
trật tự đặc biệt khác hơn so với con người, nhưng Ngài đã quyết định rằng nó
phải là con người. Các Thánh Vịnh và vị sứ đồ sử dụng từ ngữ kỳ lạ và tuyệt
vời: "Khi tôi xem xét các tầng trời, các tác phẩm của tay Ngài, mặt trăng
và các ngôi sao mà Chúa đã thực hiện, con người là những gì mà Ngài đề cập đến
anh ta, hoặc con trai của con người ấy Chúa đặt anh ta phụ trách "( bản dịch
nghĩa đen).
Đó là tư
tưởng, ý định đời đời của Đức Chúa Trời, và mặc dù Adam có thể thất bại, Đức
Chúa Trời không từ bỏ tư tưởng đó, và vì vậy nó phải được phục hồi cho con
người và nó sẽ được thu hồi cho con người bởi MỘT NGƯỜI, nhưng một Người lạ lùng
biết bao! Chúa Giêsu đến để phục hồi không cho Đức Chúa Trời, không phải trong
Bản Thể của Đức Chúa Trời, không phải cái gì mà Đức Chúa Trời đã mất trong Bản
Thể của Ngài bởi sự can thiệp của Sa-tan, nhưng để phục hồi cho con người những
gì mà Đức Chúa Trời đã dự định cho anh ta. Đây là ân sủng. Đây là điều kỳ diệu
của sự cứu rỗi.
Tôi nghĩ
rằng, hỡi anh em yêu quý, nếu chúng ta chỉ có một bài thuyết trình đầy đủ hơn
về các mặt tích cực của sự cứu rỗi, sẽ không cần thiết rao giảng lửa địa ngục
để gây cảm giác lo sợ để mọi người vào sự cứu rỗi. Tất nhiên, Tân Ước đặt một
sự nhấn mạnh rất mạnh mẽ trên điều đó, nhưng, ô! để xem những gì chúng ta được
gọi đến, những gì Đức Chúa Trời đã chọn chúng ta đạt đến! Không phải là một
động lực đầy đủ để chúng tôi đánh giá cao sự ân sủng của Đức Chúa Trời trong sự
cứu rỗi sao? "Sự cứu rỗi lớn dường nào!" Đó là từ ngữ. Sự mất mát đó,
có thể làm cho địa ngục đối với chúng tôi, và đánh thức chúng ta về những gì
chúng ta đã mất. Công việc của Christ trên thập giá là thay thế trong lĩnh vực
gấp ba lần nầy-- của vị tiên tri, thầy tế lễ và nhà vua. Đó không chỉ đối phó
với tội lỗi. Có như vậy, nhưng nó là phục hồi chức năng bị mất của con người.
Và khi Chúa Giêsu đã hoàn thành công việc của Ngài trên thánh giá, và được sống
lại bởi Chúa Cha từ cõi chết, và được ngồi bên tay phải của Đấng Oai Nghi trên
cao, Ngài ở đó như đại diện, Tiên Tri, Thầy tế Lễ, và Vua. Và sau đó các thánh đồ
thông qua việc được sống lại cùng với Ngài, được đưa vào hiệp thông với Ngài
trong sứ vụ đó.
Thập Giá – Đường lối đến ngai vàng
Chúng tôi để
một chút thời gian. Sự xuất phát cuối cùng của công trình của Christ trên thập
giá không phải chỉ là những tội lỗi của chúng tôi đã được xử lý và cất đi. Cuối
cùng, trước hết và toàn diện là nó có thể cho chúng ta trở lại ngai vàng, trở
về với tất cả những gì mà ngai vàng có ngụ ý, làm các vị vua và các thầy tế lễ
cho Đức Chúa Trời, được khôi phục lại quyền thống trị thuộc linh trong vũ trụ
này. Và khi bất kỳ đứa con nào của Đức Chúa Trời thông qua sự liên hiệp phục
sinh với Chúa Giêsu, được liên kết với Ngài là Đấng đang ở bên tay phải của Đức
Chúa Trời, và phục theo quyền cai trị
của Thánh Linh, sự giáo dục của họ bắt đầu trong trường học là làm thế nào để
cai trị, làm thế nào để chiếm được quyền thống trị thuộc linh. Đó là toàn bộ
lời giải thích còn lại ở đây của chúng ta. Nó giải thích tất cả mọi thứ mà Chúa
cho phép đi vào cuộc sống của chúng ta.
Chúa hoàn
toàn có thể loại bỏ mọi rắc rối khỏi cuộc sống của chúng ta, mỗi sự đối lập,
đàn áp, đau khổ, thử nghiệm, đẩy tất cả ra ngoài. Bạn đã yêu cầu Ngài làm điều
đó chưa? Bạn đang yêu cầu Ngài cất mão miện của bạn nếu bạn xin những điều như
vậy. Bởi điều đó, Ngài đang dạy bạn trị vì, Ngài đang làm phát triển trong bạn
và trong tôi quyền cai trị đạo đức và thuộc linh. Tại sao Ngài để ma quỷ, và toàn bộ cơ binh của hắn lại? Để dạy cho chúng
ta làm thế nào cai trị! Bạn ngồi xuống phục dưới anh ta, chấp nhận anh ta chăng?
Tư tưởng của Đức Chúa Trời dành cho bạn là bạn nên có quyền lực, quyền hành
trên tất cả sức mạnh của đối phương. Đó là sự kêu gọi của chúng ta, nhiệm mạng
của chúng ta, và chức năng của chúng ta trong sự liên hiệp với Christ sống lại,
thăng thiên và lên ngôi. Đó là đá chóp của chứng cớ của Chúa Giêsu. Tất cả mọi
thứ khác hướng đến điểm đó và dẫn đầu trong mối quan hệ của chúng ta với Ngài.
Những gì Chúa đang tìm kiếm là chiếm hữu một dân, trong mối quan hệ với Ngài
như lên ngôi, cai trị cách thuộc linh ngay bây giờ. Họ sẽ cai trị cách hiển lộ trong
vũ trụ sau này.
Công việc
của Christ trên thập giá chủ yếu liên quan đến sự sa ngã của con người và việc
làm mất quyền thống trị, để phục hồi nó, Ngài đã chiến đấu một trận chiến trong
thập giá. Đó không chỉ đối mặt điều sai trái, không chỉ đối phó với thực tế của
tội lỗi. Đây không phải là một điều trừu tượng, thiết lập một tiêu chuẩn đạo
đức, một lý tưởng cho cuộc sống. Đó là đối mặt địa ngục, đó là một cuộc xung
đột với toàn bộ phạm vi của những bậc chấp chánh và quyền hạn, những lực lượng thuộc
linh thông minh đã giành được quyền thống trị từ con người, và quyền thống trị
đó đã được phục hồi. Nó đã được thực hiện trong thập giá của Chúa Giêsu, và nó
đang ở trong tay của Christ, Đấng đã sống lại và lên trời: "Tất cả các
quyền bính ở trên trời và trên đất đã giao cho Ta"
Con người sa ngã không thể trị vì
Bây giờ
chúng ta phải quay lại một chút. Con người sa ngã - bây giờ được gọi là người
tự nhiên - không bao giờ có thể chiếm ngai vàng cũng không có quyền thống trị.
Là người như vậy, anh ta bị loại bỏ đầy đủ và cuối cùng. Anh đã tìm cách vận
dụng vương quyền. Ma quỷ đã cố gắng để làm cho anh ta thành một vị vua: " Nếu
Ngài sấp mình xuống thờ lạy tôi, thì tôi sẽ cho Ngài hết thảy mọi sự nầy."
Trong khi điều đó đã được nói với Chúa, nó đại diện cho một nguyên tắc trong nỗ
lực của satan từ ban đầu. Ma quỷ luôn luôn theo đường hướng đó trong cố gắng để
làm cho loài người thành các ông vua không có Đức Chúa Trời, và sự biểu hiện nỗ
lực đó của hắn sẽ là Anti-Christ, một siêu nhân,-- người đàn ông đại diện cho
chính quyền phổ quát, quyền kiểm soát, quyền hạn, ngoài Đức Chúa Trời. Nhưng,
như lịch sử đã chứng minh, và sẽ chứng minh cho đến cuối, thậm chí Anti-Christ,
người đàn ông sa ngã hoặc tự nhiên đó, thậm chí được Satan ban năng lượng,
không thể có quyền thống trị theo tư tưởng của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã
dùng nhiều nỗi đau đớn để làm cho điều đó rõ ràng cho chúng ta. Con người không
có khả năng thống trị trải qua mọi con đường được trưng bày bởi Đức Chúa Trời.
Sự không thích ứng của con người đã được hiển thị. Ô! Đức Chúa Trời, như có vẻ
đi ra khỏi con đường của Ngài để làm hiển thị tình trạng không có khả năng của
con người trong mình, để đạt được bất kỳ tiêu chuẩn nào của Đức Chúa Trời.
Chúng ta
phải giữ điểm này về quyền thống trị, nhưng nhìn vào thời kỳ lâu dài của pháp
luật. Há Đức Chúa Trời đã không biết ngay khi bắt đầu, khi Ngài đã đưa ra pháp
luật, những gì sẽ là cuối cùng sao? Là Đức Chúa Trời, Ngài biết rằng sự kết
thúc của thời kỳ pháp luật sẽ hoàn toàn thất bại, bởi vì Ngài biết con người,
nhưng Ngài đã ban cho pháp luật. Ngài đã cố tình ban cho pháp luật, biết kết
thúc của nó sẽ là gì. Sau đó, bạn nói, nếu Đức Chúa Trời biết rằng cuối cùng sẽ
thất bại, tại sao Đức Chúa Trời làm điều đó? Đức Chúa Trời đã làm điều đó hầu
cho con người có thể đến chỗ nhận biết chính mình, sự không có khả năng của
mình. Qua kinh nghiệm của con người trải nhiều thế kỷ của lịch sử đưa anh ta
đến nơi mà anh ta biết rằng điều này không ở trong con người. Nên Đức Chúa Trời
mở đường cho Con của Ngài. Bằng cách nào đó Chúa đã cho chúng ta hiểu rõ điều
đó, với một thời gian kinh nghiệm, trước khi chúng ta hoàn toàn chấp nhận nó.
Chúng ta có
thể tiếp lấy nó theo trí năng, , và nói
rằng chúng ta đã đồng ý với nó, nhưng sau đó Đức Chúa Trời đặt chúng ta vào vị
trí trải qua một vài tháng, nơi chúng ta được thử nghiệm, và cuối cùng qua sự
thử nghiệm nghiêm trọng đó, chúng ta sẽ thưa: Chúa ôi, nếu Ngài không làm điều
này nó sẽ không bao giờ được thực hiện! Đưa tôi chống lại ma quỷ và thấy nhiều điều
không tốt! Đặt tôi đối đầu với ma quỉ và xem tôi có tốt ra sao! Để tôi đối đầu pháp
luật và coi tôi có thể tuân theo nó hay không! Không! Điều đó không có trong
con người. Đó là sự phán quyết. Đức Chúa Trời đã chứng minh điều đó qua thời
gian dài của lịch sử thực tế, dựa trên thực tế rất đó. Và chúng ta có các hình
minh họa nổi bật của nó.
Một Ví dụ lịch sử
Chúng ta có
thể lấy một ví dụ trong lĩnh vực cụ thể mà trong đó chúng ta đang di chuyển
tới, về sự cai trị. Nhìn vào vua Sau-lơ, một vị vua. Ông là một minh hoạ tốt.
Saul, về mặt con người và tự nhiên, là một mẫu vật rất tốt. Khi họ nhìn ở Saul,
họ thấy rằng ông là người có đầu và vai cao hơn bất kỳ người đàn ông khác ở
Israel, và tự nhiên đầu óc tự nhiên hoan nghênh Saul là một mẫu tuyệt vời về
một vị vua, và họ la lên, "Đức Chúa Trời cứu vua."( Vua vạn tuế).
Vâng, đó là người đàn ông tốt nhất. Bây giờ ông đã lên ngôi. Làm thế nào sẽ làm
việc? Tôi biết rằng có một vấn đề như việc xức dầu của Saul, rằng Đức Chúa Trời
xức dầu tấn phong ông làm vua, và tôi muốn bạn nhận ra một sự khác biệt.
Luôn luôn có
một sự khác biệt lớn giữa tối thượng quyền của Đức Chúa Trời và ân sủng của Đức
Chúa Trời, hoặc giữa ân sủng chung và ân sủng dự trử. Đức Chúa Trời đã hành
động trong tối thượng quyền đối với Saul, trong những gì chúng ta gọi là "
ân sủng phổ biến." Đức Chúa Trời là Đấng Tối Thượng của vũ trụ này, và
Ngài có thể làm theo ý Ngài thích, và trong vòng la bàn, phạm vi, lĩnh vực tối
thượng quyền của Ngài, Ngài hoạt động trong ân sủng chung, đó là, những gì Ngài
làm trong tối thượng quyền là để làm việc một cách tổng quát hướng đến kết cuộc
của Ngài, để mang lại những gì theo trong tâm trí của Ngài. Đó là ân sủng phổ
biến. Christ đang cai quản toàn bộ điều này, và quyền cai trị của Ngài nằm
trong ân sủng phổ biến. Cuối cùng sẽ là sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, cuối
cùng sẽ là Đấng christ trở lại trong dân của Ngài. Đó là ân sủng phổ biến.
Ân diển dự
trữ là một điều hoàn toàn khác. Đó là trong vũ trụ rộng lớn mà tối thượng quyền
đó hoạt động và ân sủng phổ biến đang làm việc, nhưng chỉ trong số các thánh đồ ân sủng dự trữ đang làm việc. Tôi chạm vào
Saul, vấn đề xức dầu của ông. Trong tối
thượng quyền của Đức Chúa Trời và trong ân sủng phổ biến của Đức Chúa Trời, ông
đã được xức dầu theo lệnh của Đức Chúa Trời. Làm thế nào ân sủng phổ biến nầy
trong tối thượng quyền lại đình chỉ? Nó sẽ chứng minh vượt qua cái bóng của sự
nghi ngờ mà người tự nhiên tốt nhất của mình không thể cai trị, và khi bạn đã
đi đến kết luận đó, bạn đã mở đường cho ân sủng dự trữ.
Bạn có thấy
điều đó không? Đó là, bạn đã dọn đường cho vua của Đức Chúa Trời khi bạn đã đẩy
vua của con người ra khỏi con đường, nhưng bạn sẽ không bao giờ có cách nào cho
vua của Đức Chúa Trời cho đến khi con người đã cố gắng và thất bại. Đó là bản
chất của sự vật, mà bạn không bao giờ chuẩn bị để có tư tưởng của Đức Chúa Trời
cho đến khi suy nghĩ của bạn đã bị phá vỡ. Đó là thế nào thế giới này đang ở
trong sự sa ngã. Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ có được một cơ hội cho đến khi
tất cả các cơ hội khác đã được con người thử qua, nhưng đó là ân sủng chung của
Đức Chúa Trời. Ngài cho phép họ thử nó, với quan điểm để thiết lập tư tưởng riêng
của Ngài lúc cuối cùng. Không có câu hỏi về nó khi bạn sống ở đó. Bạn sẽ nói,
với một lượng kinh nghiệm, tôi đã đến nơi mà tôi đã thử tất cả mọi thứ khác và
nó đã thất bại, nhưng điều này là điều đó. Nếu điều này đã đến, đầu tiên tôi có
thể có một cái gì đó trong hậu cảnh, một cái gì đó là dự trữ sẵn của tôi.
Và vì thế Đức
Chúa Trời, trong ân sủng chung và trong tối thượng quyền cho phép Saul được xức
dầu tấn phong như là một mẫu vật rất tươi sáng của loài người. Và không lâu
trước khi người tự nhiên nầy trong sự tốt nhất của mình, được hiển thị là không
có khả năng cầm quyền. Ông đại diện cho sự thử nghiệm con người tự nhiên trong
mối quan hệ với quyền cai trị, sự không thích ứng về tài cai trị của mình được
thể hiện rất sớm. Ông được ban cho một vài thử nghiệm, và những gì đã lộ ra?
Lời của Chúa qua Samuel: "Ta nhớ lại điều A-ma-léc làm cho Y-sơ-ra-ên,
ngăn cản đường lúc nó ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Vậy, hãy đi đánh dân A-ma-léc và
diệt hết mọi vật thuộc về chúng nó. Ngươi sẽ không thương xót chúng nó, phải
giết người nam và nữ, con trẻ và con bú, bò và chiên, lạc đà và lừa.".
Ông được đưa vào thử nghiệm, hoặc ông ta sẽ
cai trị, hay ông ta không phù hợp để cai trị.
Quyền cai trị thuộc linh được điều kiện hóa bởi sự vâng lời tuyệt đối và
trung thành với Đức Chúa Trời. Đó là nguyên tắc của quyền cai trị thuộc linh.
Bây giờ ông đang được thử nghiệm theo nguyên tắc đó. Bạn biết kết quả. Ông đã
không hoàn toàn tiêu diệt Amalek, ông tha con vật tốt nhất của đàn chiên và đàn
gia súc. Ông bàu chữa cho mình bằng cách nói rằng ông chừa con vật tốt nhất của
đàn chiên và đàn gia súc cho sự dâng tế lễ, nhưng Samuel cho biết: "...sự
vâng lời tốt hơn của tế lễ; sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực" Sau-lơ bị
mất chức nhiệm của mình trước mặt Đức Chúa Trời, vì ông đã chứng minh rằng ông
không thích hợp về mặt thuộc linh để nắm giữ nó, có nghĩa là, ông không thể giữ
vương quyền bởi vì ông đã không được cấu tạo cho điều đó.
Loại người trị vì
Người sẽ cai
trị là ai? Điều quan trọng để nhận thấy rằng trải bốn mươi năm mà Saul vẫn giữ
tên của vua. Về mặt thuộc linh, ông chưa bao giờ nắm giữ vị trí, nhưng ngay cả
dưới sự công nhận của Đức Chúa Trời trong lãnh vực đó, ông đã chỉ nắm giữ nó
trong ba năm, và sau đó trong 37 năm, ông ra khỏi lĩnh vực đó cách hoàn toàn về
mặt thuộc linh và đạo đức. Tuy nhiên, ông giữ danh hiệu chính thức trải năm 37,
làm cho đầy bốn mươi năm tất cả. Bốn mươi luôn luôn là một thời gian thử thách,
tập sự, và ở đây là một người tự nhiên trong tình trạng tốt nhất của mình,
chứng tỏ tình trạng không thích ứng của mình để cai trị trong suốt một khoảng
thời gian thử nghiệm trọn vẹn.
Đó là một minh hoạ, một tiêu biểu. Bây giờ con
người sẽ cai trị, ông ta là ai? Tôi sẽ không lấy một tiêu biểu tại thời điểm
này, nhưng sẽ đưa ra các nguyên tắc. Ông ấy là một trong những người được liên
kết vào Chúa bên trong. Có Chúa Giêsu được tôn cao ở tay phải của Đấng Oai Nghi
trên cao, một Nguyên Thủ và một Đấng Cứu Độ. Ai sẽ thống trị? Ai sẽ đến sự thống trị thuộc linh? Những người được liên
kết với Ngài bên trong. Bàn về toàn bộ phạm vi một lần nữa --vị tiên tri, thầy
tế lễ và nhà vua. Chúng tôi đã nói rằng tất cả những vị nầy đi cùng nhau, và
tạo thành một toàn bộ, và hai vị dẫn đến vị khác, vị thứ ba, ngai vàng.
Tiên Tri
Tiên Tri dẫn
đến ngai vàng. Điều gì thuộc linh trong Tân ước? Nó chỉ đơn giản là điều này,
"Chúng tôi có tâm trí của Christ."(1Cor.2:14). Chức năng tiên tri là
tâm trí thuộc linh. Tâm trí thuộc linh có liên quan đến ngai vàng, nó dẫn đến
ngai vàng, và đó là những gì Paul ngụ ý khi ông nói, "Chúng tôi có tâm trí
của Christ." "Chí hướng về linh là sự sống ..."(Rô 8:6). Bây
giờ, trở lại Tân Ước của bạn với tâm trí thuộc linh trong sự suy nghĩ của bạn,
và bạn sẽ thấy rằng nó là một tính năng của ngai vàng, nó sẽ đưa bạn đến một
nơi vươn lên thuộc linh.
Hãy để chúng
tôi nói cách đơn giản hơn. Ai là những người thực sự sẽ có lợi thế của sức mạnh
thuộc linh, những người sẽ được nhìn lên? Giữa loài người, họ có thể là yếu nhất, ngu ngốc nhất, không có
gì để xem xét, tất cả mọi thứ mà con người có sẽ đặt sang một bên và bỏ qua, và
chưa có một cái gì đó về họ như vậy đòi hỏi chú ý, một cái gì đó về họ mà không
có thể được bỏ qua, một cái gì đó là đáng kể. Bạn phải nói rằng, có một cái gì
đó về họ, và khi họ nói có một cái gì đó trong những gì họ nói, nó đã qua rồi,
đó là sự thật, bạn không thể ra khỏi nó, bạn không thể nhắm mắt với nó. Nó là
gì? Họ biết Chúa. Họ có một kiến thức
thuộc linh về Chúa. Coi thường chúng nếu bạn nằm trong số những người đó, nhưng
điều đó là một cái gì đó có tính tể trị thuộc linh, và bạn phải cúi đầu trước
nó. Đó là vị tiên tri, tâm trí thuộc linh. Tâm trí thuộc linh đại diện cho một
cái gì đó của ngai vàng, nó liên quan đến ngai vàng.
Thầy tế lễ
Đó là vấn đề
của tấm lòng, sự công chính, hoặc là sự từ bỏ của trái tim đối với những gì
Chúa muốn. Đó là một tính chất, nhưng nó là một chất lượng hùng mạnh. Sự công
bình là một điều mạnh mẽ, nó luôn luôn là đại diện như là một điều mạnh mẽ
trong Lời của Đức Chúa Trời. Đó là đồng thau, đồng là một điều rất mạnh mẽ. Bạn
không thể chống lại đồng thau, lửa không thể đắc thắng đồng thau, bàn thờ của lễ toàn thiêu bằng đồng và lửa được giữ cháy vĩnh viễn trên
đó. Đó là sự công chính, và có cái gì đó về sự công chính thực sự của trái tim
nói về ngai vàng. Đó là một việc cai trị.
Bây giờ bạn
thấy rằng hai điều này đại diện cho các sự liên kết thuộc linh với Chúa Giê-xu ở
bên trong.
Nhà vua
Ngài là Vua
ở đó, bởi vì Ngài đã hoàn toàn giao phó cho ý muốn của Đức Chúa Trời. Ai là những
người trị vì? Những người làm một với Ngài trong ý muốn của Đức Chúa Trời, có
Linh của Christ trong họ, tiêu hao chính mình cho ý muốn của Đức Chúa Trời! Hãy
tìm những người đàn ông và phụ nữ, là những người hoàn toàn, trọn vẹn trong ý
muốn của Đức Chúa Trời, và bạn không thể làm bất cứ điều gì với những người đàn
ông và những người phụ nữ đó. Trên bình diện tự nhiên, họ có thể không có gì,
nhưng họ là một yếu tố thống trị trong
lĩnh vực thuộc linh, và bạn biết khá tốt rằng bạn không thể chuyển xoay
những cuộc sống đó như bạn muốn, họ ở trong ý muốn của Đức Chúa Trời và họ đang
cai trị cách thuộc linh, và về mặt đạo đức. Đó là Chúa Giêsu trong những gì
Ngài là-- Thầy tế lễ, Tiên Tri, và Vua, vận dụng chính Ngài, bày tỏ chính Ngài
trong và qua các thánh đồ thuộc linh
Sự
Thống Trị thuộc linh thì phổ quát
Trong thế
giới nầy không chỉ đơn thuần là xác thịt và máu. Ma quỷ có thể làm gì với một
người đàn ông hay người phụ nữ biết Chúa? Quyền hạn của bóng tối có thể làm gì
với một người đàn ông hoặc phụ nữ có sự công bình của Christ như là bảng đeo
ngực trên trái tim? Những gì kẻ thù có thể làm với một người đàn ông hay người
phụ nữ hoàn toàn bị ràng buộc bởi ý muốn của Đức Chúa Trời? Những gì hắn có thể
làm với Chúa Giêsu? Khi chúng ta đi vào vị trí đó, chúng tôi trị vì trong lĩnh
vực thuộc linh.
Nếu bạn đang nỗ lực và tìm một số bảo vệ chống
lại kẻ thù như là kẻ tố cáo trong chính mình, như về lòng tốt của bạn, Chúa đã
thực hiện một khối lịch sử để chứng minh rằng điều đó không thể được thực hiện
và cuối cùng con người là vô vọng. Bạn có đang cố gắng tìm ra một số cách tốt
để đánh bại ma quỷ không? Bạn đã từ bỏ điều tốt hơn tất cả. Đừng tiếp tục vì
hắn sẽ đánh bại bạn, hắn sẽ đập vụn bạn, cuối cùng bạn sẽ không có gì. Bạn càng
sớm đứng với cả hai chân vào những gì Christ là cho bạn ở đó, bạn sớm được đến
quyền thống trị thuộc linh trên ma quỷ. Sau đó, bạn sẽ ở trong nơi, " Phàm
binh khí chế ra nghịch cùng ngươi sẽ chẳng thạnh lợi, và ngươi sẽ định tội mọi
lưỡi dấy lên để xét đoán ngươi. Đức Giê-hô-va phán: Ấy là phần cơ nghiệp của
các tôi tớ Đức Giê-hô-va, và sự công bình bởi ta ban cho họ." (Esai 54).
Đó là một vị trí bất khả xâm phạm chống lại ma quỷ. Đó là đường lối của ngai
vàng, đó là quyền thống trị!
Trị vì bởi Christ
Bây giờ,
người này được Christ tái cấu tạo, để trị vì. Đó là, sự cấu tạo đó cho quyền
cai trị trong sáng tạo mới, là Thánh Linh làm Christ cho tín hữu. Chúng ta đang
được tái cấu tạo, tạo ra cách mới, và chúng ta đang được tạo ra một lần nữa cho
mục đích cuối cùng – sự thống trị. Nó không phải là chức nhiệm. Đừng tiếp nhận
một trạng thái trí năng bên ngoài về sự trị vì trên ngai vàng sau này. Điều này
thực sự mạnh mẽ, là một điều thuộc linh. Ngai vàng, mão miện, quyền thống trị,
là điều cơ bản và đầu nhất về mặt thuộc linh, và chúng ta được cấu tạo cho nó,
không được bổ nhiệm với nó, và chúng ta được Christ cấu tạo cho nó. Bạn thấy
những gì tôi đã nói ở phần đầu, điều ra từ những gì Đức Chúa Trời là, đã vào
người đó, được cấu tạo cho quyền thống trị.
Bây giờ
trong sáng tạo mới, ra từ những gì Christ là, như trong ngai vàng được đưa ra bởi Thánh Linh, các thành phần cho
quyền thống trị. " nhờ Thánh Linh của Ngài lấy quyền năng mà ban cho anh
em được nên mạnh mẽ trong người bề trong". (Eph.3:17). Đó là một thành
phần của Christ làm cho chúng ta có thể cai trị. Thánh LInh lấy những thứ của
Ngài và tiết lộ cùng chúng ta. Đó là mặc khải thuộc linh, đem chúng ta vào một
vị trí cai trị cách thuộc linh, Thánh Linh làm tốt vì chúng ta, cho chúng ta,
sự công bình của Ngài, sự công bình từ Đức Chúa Trời bằng đức tin. Điều đó sẽ
đưa bạn đến ngai vàng, cai trị trên sức mạnh của kẻ thù. Đó là một điều rất
thực tế, nó không chỉ là một hình ảnh. Đó là những gì đang xảy ra trong chúng
ta. Chỉ đơn giản là chúng ta được cấu tạo theo Christ bởi các công việc của
Thánh Linh. Những điều đó là trong Christ, được truyền đạt cho chúng ta, và
phát triển trong chúng ta, và những gì chúng ta phải làm ngày này qua ngày khác
và từng giờ là rút lấy từ Christ, để duy trì vị trí vươn lên của chúng ta về mặt
thuộc linh
Tôi yếu đuối
không? Đó không phải là tiêu chuẩn. Ngài là mạnh mẽ, và bởi đức tin, tôi tiếp
cận để làm cho sức mạnh của Ngài hoàn hảo trong sự yếu đuối của tôi. Tôi ngu
ngốc không? Tôi ở trong tình thế khó khăn? Đó không phải là điều. Ngài là trí
tuệ hoàn hảo, trở thành cho chúng ta từ Đức Chúa Trời, sự khôn ngoan, và do đó
tôi tiếp lấy từ Ngài sự khôn ngoan là chính Ngài, để mang tôi ra
khỏi vị trí này. Đó là những gì Christ thực hiện cho chúng ta, cấu tạo chúng ta
cho sự cai trị, và tất cả sẽ là một vấn đề mức lượng của Đấng Christ bao nhiêu để
chúng ta trị vì. Cấp bậc mà chúng ta sẽ nắm lấy trong triều đại phổ quát của
Chúa Giêsu sẽ là mức lượng của Christ mà chúng ta có ngay nay. Hãy để Chúa có
một địa điểm lớn, sống dựa vào Ngài, sống ra từ Ngài, rút lấy từ Ngài, làm cho Ngài nên tất
cả mọi thứ của bạn.
Ngày này qua
ngày khác, hãy học tập làm thế nào chiếm hữu Christ bằng đức tin, làm thế nào
để phủ nhận những gì bạn đang ở trong chính mình, và làm những gì Ngài là trở
thành tất cả mọi thứ cho bạn. Đó là cách chiến thắng. Lượn vòng xung quanh
mình, nhìn vào chính mình, cố gắng tìm một cái gì đó, tất cả những gì làm buồn
lòng Đức Chúa Trời, hãy nói rằng, có hiệu lực, với Chúa, “Christ của bạn không
phải là những gì bạn đã nói Ngài là”. Chúng ta đừng vu khống Đức Chúa Trời bằng cách đưa trạng thái tự nhiên của chúng
ta lên, liên tục giữ nó trong quan điểm và hy vọng cho một cái gì đó từ nó.
Chúng ta đã
học cách sống dựa vào Ngài, Christ của Đức Chúa Trời. Không có cách giải thoát nào
khác. Christ là phương cách, không chỉ đã thành phương cách. Ngài là con đường,
và như chúng ta thấu hiểu Christ, chúng ta sẽ di chuyển trên chiến thắng, và trong
chiến thắng.
Ngài là Vua.
Chúng ta có để sống bởi tình trạng vương giả của Ngài, cai trị trên tất cả các
loại sức mạnh đang cai trị cách chuyên chế ở đây trên trái đất này. Chúa cho
chúng ta tin rằng con người tự nhiên đã được đặt sang một bên, và không phải
bận tâm quá nhiều về anh ta, đừng coi anh ta là đáng kể rất nhiều trong cố gắng
tìm, hy vọng tìm được một cái gì đó tốt nơi anh ta. Anh được đặt sang một bên
và Đức Chúa Trời đã chứng minh rằng anh là vô giá trị qua các thế hệ lâu dài, anh
ta không thể cai trị. Nhưng có một Đấng có thể cai trị, và vì cớ Ngài, chúng ta
có thể ngự trị trong sự sống bởi Một NGƯỜI đó, Chúa Giêsu Kitô.
T. Austin-Sparks