“ Ngài lại phán cùng họ rằng: “Ai trong các
ngươi có bạn hữu, nửa đêm đến nói rằng: 'Bạn ơi, cho tôi mượn ba ổ bánh; vì bạn
hữu tôi đi đường mới tới, tôi không có chi đãi người;' mà người ở trong đáp lại
rằng: 'Chớ quấy rối tôi, cửa đóng rồi, con cái tôi cùng tôi đều đã nằm trên giường,
tôi không thể dậy được để cho bạn đâu?' Ta nói cùng các ngươi, dẫu người ấy không chịu
dậy cho vì cớ người kia là bạn hữu mình, nhưng bởi sự quấy rầy của bạn, chắc sẽ
dậy, cho bạn đủ số cần dùng. Ta lại nói
cùng các ngươi, hãy xin, sẽ cho; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ, sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ
thì được mở cho”.
Lu ca 11: 5-10 nói về ba người bạn:
Có một người bạn đến với bạn của mình lúc nửa
đêm. Anh ấy muốn nói với bạn ta điều gì đó, người thứ hai không có gì để đải một
người bạn mới đến nhà mình, nên anh muốn có được một cái gì đó từ người bạn thứ
ba ở trong nhà khác.
--Người bạn đầu tiên có nhu cần (= tội nhân hoặc
chủ nợ có nan đề)
--Người bạn thứ hai trung gian (= người tín đồ có
quan hệ gần gũi với Đức Chúa Trời)
--Người bạn thứ ba cung cấp những gì cần thiết
(=chính Đức Chúa Trời).
Người bạn đầu tiên đến với bạn mình vào lúc nửa
đêm. Rõ ràng anh ta đã không báo trước, nếu không người bạn thứ hai chắc chắn sẽ
có biện pháp phòng ngừa thích hợp. Hành vi của anh thể hiện niềm tin táo bạo
nơi người bạn của anh. - Có lẽ mọi người cũng tin tưởng chúng ta. Làm thế nào để
chúng ta đối phó với điều đó, chúng ta làm gì sau đó?
Người bạn thứ hai làm điều đúng. Anh nhận ra rằng
anh không thể tự giúp bạn mình, nhưng anh biết ở đâu có "bánh sự sống". Và vì thế anh ta đứng
lên và quay sang người bạn có thứ gì đó. Anh ta không ngần ngại gọi người bạn
thứ ba vào lúc nửa đêm.
Người bạn thứ ba phản ứng như thế nào? Vâng, chắc
chắn anh ta có thể sẽ đưa bánh cho anh ta. Nếu không vì lợi ích của tình bạn,
thì cũng vì sự dũng cảm của người van xin. Và nếu mọi người hành động như thế,
thì Đức Chúa Trời nhân từ sẽ không ngủ hay làm thinh! Cũng cần lưu ý rằng người
bạn thứ ba cho nhiều theo như người bạn thứ hai cần và không chỉ là những gì
anh ta cần. Điều đó cũng giống như những lời cầu nguyện của chúng ta.
Kết luận- Chúng ta đã sẵn sàng giúp đỡ một người
nào đó đến với chúng ta với lòng tin tưởng (có thể là quá muộn vào ban đêm) chăng?
Chúng ta sẽ quỳ gối thay cho anh ta và sau đó cho anh ta những gì Đức Chúa Trời
đã ban cho chúng ta không?