Thi Thiên 1:3 “Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước, Sinh
bông trái đúng mùa đúng tiết, Lá nó cũng chẳng tàn héo”.
Gần đây chúng tôi đã đi du lịch qua nội địa xứ Guatemala
ở Trung Mỹ. Đó là "mùa khô", khó có chút gì là màu xanh. Núi non,
thung lũng, và đồng bằng đều khô khan và khô cằn bởi cái nóng nhiệt đới, và có
vẻ như nếu đốt một que diêm đâu đó có thể làm cho cả nước bốc thành ngọn lửa.
Sau hơn một trăm dặm phong cảnh hoang vắng, chúng tôi thấy thảm thực vật dường
như đã chết, vì không thể chịu nổi cái nóng như thiêu như đốt.
Nhưng thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một bụi hoặc
cây xanh tươi tốt, đứng giữa những bụi cây khô héo và trơ trọi xung quanh. Có sự
khác biệt đáng kể trong phần còn lại của thảm thực vật. Một số bụi cây này được
bao phủ bởi những bông hoa màu vàng rất đẹp, và chúng tôi được nhắc nhở những Cơ-Đốc
Nhân khác biệt như thế nào trong thế giới khô cằn này. Tất cả mọi thứ trong thế
giới đều là sự chết thuộc linh và không kết quả, sẵn sàng được ngọn lửa của sự
phán xét thiêu hủy, khi cơn thịnh nộ của một Đức Chúa Trời kiên nhẫn và bị xúc
phạm lâu dài nhóm lên.
Nhưng khi Đức Chúa Trời từ trên trời nhìn xuống
điều này, Ngài sẽ nói rằng Ngài thích sự tươi mát và sự sinh trưởng của các
thánh đồ Ngài! Có thể "lá" của chúng ta không "tàn héo"!
Chúng ta đã được ban cho một bản chất có thể và sẽ sống nổi, ngay cả ở giữa mọi
thứ đều chết. Ở giữa một khung cảnh mà mọi thứ làm đau lòng Đức Thánh Linh và
thách thức hành động phán xét của Ngài, chúng ta là những chồi non ra nụ và trổ
hoa vì cớ Đức Chúa Trời.
Nhưng làm thế nào mà Cơ Đốc nhân có thể cứ tươi
mới và xanh tươi ở giữa khung cảnh thiếu hụt sự sống và đầy cái chết chóc?
Cảm ơn Đức Chúa Trời! Chúa Jêsus ở đây và nêu tấm
gương để chúng ta đi theo dấu chân Ngài.—Làm một cây trồng gần dòng nước của lời
Kinh thánh.