"Chúa lại phán: “Si-môn ơi, Si-môn, nầy,
Sa-tan đã đòi sàng sảy ngươi như lúa mì. Song ta đã cầu nguyện cho ngươi, hầu cho đức
tin ngươi không bị mất. Vậy, đến khi ngươi đã trở lại, thì hãy làm cho vững
vàng anh em ngươi.” Phi-e-rơ bèn nói rằng: “Thưa Chúa, tôi sẵn sàng cùng Chúa đồng
tù đồng chết" ( Lu-ca 22: 31-33).
Mặc dù Con Đức Chúa Trời cảnh báo Phi-e-rơ một
cách ấn tượng, nhưng ông mâu thuẫn với Ngài. Chỉ một thời gian ngắn sau đó, Phi-e-rơ
đã chối Thầy của mình ba lần. Chúa đáp ứng với sự thất bại của môn đồ Ngài như
thế nào? Chúng ta sẽ phản ứng ra sao? Có lẽ theo cách này:“Tôi đã nói với bạn
trước đây, nhưng bạn không muốn nghe. Bây giờ hãy xem cách bạn đã ngã dài”.
Nhưng đó không phải là tâm trí của Chúa Jesus. Vì “tôi cũng tin chắc rằng Đấng
đã khởi làm việc lành trong anh em, sẽ làm trọn cho đến ngày của Jêsus Christ” (Phi-líp
1: 6)!
Ở đây, Chúa không nói, "Ta sẽ cầu nguyện
cho ngươi" nhưng "ta đã cầu nguyện cho ngươi". Sự cầu thay của
Ngài có trước sự nguy hiểm, bão tố, và nỗi đau khổ đến trên đường về nhà của
chúng ta. Gia-cơ viết: “Sự khẩn cầu của người công nghĩa có nhiều quyền lực rất
hiệu nghiệm” (Gia-cơ 5:16). Lời cầu nguyện của người công bình còn nhiều hiệu lực
hơn nữa! Là thầy tế lễ thượng phẩm, Ngài hoàn toàn có thể, dựa trên kinh nghiệm
của chính mình, để giúp chúng ta trong sự cám dỗ (Hê-bơ-rơ 2:18), để bảo tồn
chúng ta không vấp ngã, và cứu chúng ta đến cùng (Giu-đa 24, Hê-bơ 7: 25).
Nhưng khi chúng ta ngã, Ngài, Đấng công bình, can thiệp như người biện hộ hoặc
bênh vực của chúng ta (1 Giăng 2: 1).
Bởi tội lỗi trong cuộc sống của mình, chúng ta
mất đi niềm vui trong Chúa và sự thông công thực tế với Chúa Cha và Chúa Con.
Thường thì Chúa sử dụng lời của Ngài để đưa chúng ta đến sự tự xét xử và xưng
nhận tội lỗi của mình (Giăng 13) để Đức Chúa Cha tha thứ và thanh tẩy chúng ta
khỏi mọi sự gian ác (1 Giăng 1: 9). Đó là mục đích của Ngài mà chúng ta là những
Cơ-đốc nhân hạnh phước, được hưởng sự sống đời đời (Giăng 17: 3)! Chúng ta có
làm điều đó không?
Nhưng chức vụ của Chúa Jêsus là người biện hộ hoặc
bênh vực, không chỉ là cáo tội mà còn tiết lộ nguyên nhân gốc rễ của tội lỗi.
Ngài muốn cho chúng ta thấy cái gì đã xảy ra như thế nào khi chúng ta ngã.
&Sự phục hồi của Phi-e-rơ đã xảy ra theo bốn
bước:
--Khi Phi-e-rơ đã sa ngã, Chúa nhìn mặt anh
ngay lập tức; không quở trách, nhưng bày tỏ sự dịu dàng trìu mến. Điều này đánh
động Phi-e-rơ trong lòng - và anh ta đã khóc lóc cay đắng (Lu. 22:60). Nhận thức
rằng Chúa yêu thương chúng ta mặc dù sự thất bại của mình, nên dẫn chúng ta đến sự tan vỡ và sự hối lỗi.
--Nhưng Chúa Jêsus không để cho Phi-e-rơ đau khổ
một mình trong nước mắt. Trước khi đích thân gặp ông, Chúa bảo các thiên thần dặn
các phụ nữ, “Hãy đi báo cho các môn đồ Ngài và cho Phi-e-rơ rằng Ngài đi qua
Ga-li-lê trước các ngươi…” (Mác 16: 7). Cụm từ “và cho Phi-e-rơ” an ủi biết bao! Phi-e-rơ
được nhắc tên riêng, với mục đích an ủi và tôn trọng ông trước mặt mọi anh em
đã biết ông ngã.
--Sau khi sống lại, Ngài lập tức đến gặp ông để
nói chuyện riêng, như với môn đồ yêu quý của mình (Lu. 24:34, 1 Cô-rinh-tô 15:
5).
--Tuy nhiên, sự phục hồi của Phi-e-rơ vẫn chưa
kết thúc. Trong Giăng 21, Chúa Jêsus hỏi ông ba câu hỏi để làm rõ cho ông biết
gốc rễ của sự thất bại- sự kiêu ngạo và tự tin của ông. Điều tuyệt vời là trong
cuộc trò chuyện này, Con Đức Chúa Trời mở rộng chức vụ của môn đồ Ngài! Ông
không chỉ là một ngư dân đánh cá người (Lu-ca 5:10), mà còn chăm sóc chiên của
Chúa Jêsus, như một mục tử.
Chúa đã không từ bỏ Phi-e-rơ dù Ngài biết về sự
thất bại của ông. Ngài sẽ không để chúng ta thất vọng nếu chúng ta sa ngã!
"Vì người công bình dầu sa ngã bảy lần cũng chỗi dậy" (Châm ngôn
24:16). Tình yêu của Chúa dành cho chúng ta lớn lao biết bao. Ngài không những chết
vì chúng ta, mà từ giờ nầy, Ngài làm việc không mỏi mệt cho chúng ta và mang
chúng ta vào tấm lòng cầu nguyện của Ngài!
Chúng ta có thường nghĩ về những gì Chúa Jêsus
đang làm hằng ngày cho chúng ta trên thiên đàng không? Lần cuối cùng chúng ta đã
cảm ơn Ngài một cách có ý thức cho phụng sự này là khi nào? Chúng ta có muốn
đưa đôi chân bẩn thỉu của minh hôm nay để Ngài có thể rửa chúng hay chăng?