.
2 Vua 6: 1-7 “Môn đồ của các nhà tiên tri nói với
Ê-li-sê: “Thầy xem, nơi chúng con ngồi nghe thầy dạy thật quá chật hẹp cho
chúng con. Xin cho chúng con đến bờ sông
Giô-đanh, mỗi người sẽ đốn một cây, rồi tại đó cất một nơi ở cho chúng ta.”
Ê-li-sê đáp: “Hãy đi đi!” Một môn đồ
thưa: “Xin thầy cùng đi với các đầy tớ thầy.” Ông đáp: “Ta sẽ đi.” Vậy ông đi với họ. Khi đến bờ sông Giô-đanh,
họ bắt đầu đốn cây. Nhưng có một người
đang đốn cây thì lưỡi rìu văng xuống nước. Người ấy kêu lên: “Thầy ơi! Cái rìu
nầy con mượn của người ta.” Người của Đức
Chúa Trời hỏi: “Nó rơi ở đâu?” Người ấy chỉ chỗ nó văng xuống. Ê-li-sê chặt một
khúc cây ném xuống chỗ đó, làm cho lưỡi rìu nổi lên Ông bảo người ấy: “Hãy cầm
lên đi!” Người ấy đưa tay ra cầm lấy lưỡi rìu”.
Con trai của một vị tiên tri bất cẩn: đang khi
anh đốn cây bằng cái rìu nhỏ đã mượn, lưỡi rìu bị sút cán và chìm xuống sông
Giô-đanh. Lưỡi rìu bằng sắt bị
mất cách vô vọng. Bạn bè đứng xung quanh lóng ngóng không đủ sức giải cứu. Nhưng anh ta đi đến Ê-li-sê, người của
Đức Chúa Trời. Vị tiên tri ném gỗ xuống nước nơi lưỡi rìu chìm và gỗ thu hút sắt
như một nam châm khổng lồ ... Bây giờ công việc đốn cây có thể tiếp tục (2 Vua
6: 1-7).
Xuất Ai cập kí 15:10 chép về quân lính Ai cập—tượng
trương tội nhân thiên nhiên—chìm xuống , “Chúng chìm xuống như cục chì trong
dòng nước cuồn cuộn”.
Cuộc đời, mạng sống, của cải, thời gian, ân tứ,
chức vụ…tất cả những gì một tội nhân hay tín nhân đang sở hữu và sử dụng đều là
vật vay mượn từ Chúa.
Trong Lu ca 12:20 chép về linh hồn của người
nhà giàu dại khờ tham lam tích trử của cải và trong một đêm định mệnh, linh hồn
ông đã bị “đòi lại”. Chủ Nhà đã cho tất cả tín nhân, là ba hạng tôi tớ Người,
mượn của cải, kẻ năm, người thì hai hoặc một ta lâng để kinh doanh hầu việc Người.
Sứ đồ Phao lô cũng nói rằng ông được Chúa giao phó, được Ngài cho mượn Tin mừng
đời đời và mọi sự liên quan chức vụ trong cuộc đời mình. Cho nên mọi sự tội
nhân và tín nhân sở hữu, đều từ Đấng Tạo Hóa cho mượn, như lưỡi rìu trong câu chuyện nầy.
A-đam không chú ý đến lời của Đức Chúa Trời
trong vườn địa đàng. Ông ta không chú ý đến những tuyên bố của Đấng Tạo Hóa, Đấng
đã cho ông "mượn" cuộc sống của mình.
Ông ta sa ngã vào tội lỗi và bị chìm đắm như lưỡi rìu hư mất vô vọng. Và tất cả
các con cháu của ông cũng vậy. Và bây giờ? Chỉ có Chúa Jêsus là Ê-li-sê thật sự
mới có thể cứu giúp được. Chúa không hề bị sự chết ràng buộc, không đắm chìm
trong âm phủ (vì gỗ không chìm xuống nước). Ngài đã chết trên thập tự giá, trên cây gỗ (mà gỗ đặc
biệt ám chỉ); và mọi người tin vào đó đều thoát khỏi sự chết mà đến sự sống đời
đời.
Khải huyền 2:10 và 22: 2 chép về “cây sự sống”
(tree of life). Nhưng theo nguyên văn kinh thánh Hi lạp thì chữ “cây sự sống”
là “gỗ sự sống” [wood of life- xulon of zoe]. Cho nên thanh gỗ mà tiên tri
Ê-li-sê ném xuống sông Giô đang ngay chỗ lưỡi rìu chìm là một biểu hiệu cho Chúa
Jesus phục sinh. Gỗ không bao giờ chìm.
Chuyện xảy ra với việc Ê-li-sê thu hồi lưỡi rìu
lúc đó là một phép lạ. Một định luật tự nhiên đã bị vô hiệu hóa. Nếu một người đã
chết trong tội lỗi và sự lầm lạc mà trở nên sống động nhờ ân điển của Đức Chúa
Trời (Ê-phê-sô 2: 2), thì đó không phải là phép lạ lớn hơn sao? Ước ao có thể có
nhiều phép lạ như vậy xảy ra hôm nay! Nguyện có thể có nhiều người hơn từ sự chết
bước vào lãnh vực sự sống đời đời (Giăng
5:24)!
Nguyện nhiều đời sống tín nhân như chiếc tàu đắm,
nguyện nhiều chức vụ thuộc linh đang bị phá sản sẽ được “gỗ của sự sống” làm
cho nổi lên trên sông thế tục và được các chủ nhân thu hồi rồi tiếp tục làm
công việc Chúa.
-
Có câu hát tiếng Anh như sau:
Thou also art the swimming Stick,
The fallen “ax” are we,
By Thine uplifting power of life;
From death we’re lifted free.
Tôi xin tạm dịch:
“Ngài như Cây Gỗ cứu sinh thượng thiên,
Tôi như “rìu” thô sa ngã,
Do bởi năng quyền sự sống nâng lên,
Nay sự chết luôn lìa xa”.
M.K.