Khi Chúa Jêsus dạy các môn đệ của
Ngài một bài cầu nguyện đẹp đẽ gọi là lời cầu nguyện của Chúa, Ngài bắt đầu như
sau: ‘Lạy Cha chúng con ở trên trời; Danh
Cha được tôn thánh; Vương quốc Cha được đến, Ý Cha được nên, ở đất như ở trời!"
(Ma-thi-ơ 6: 9-19).
Ngài có ý gì khi dạy các môn đồ cầu
nguyện cho vương quốc đến? Chúng ta đang cầu nguyện cho một Vương quốc thuộc
linh trong tấm lòng của dân chúng phải không? Chắc chắn điều đó là một phần của
lời đó. Phao-lô nói: "Vì vương quốc
Đức Chúa Trời không phải là chuyện ăn uống, nhưng là sự công chính, bình an,
vui mừng trong Đức Thánh Linh" (Rô ma 14: 17-18). Qua việc sinh ra lần
nữa, một người sẽ tiếp nhận được Đức Thánh Linh: "Cũng trong Ngài, anh em đã tin và được đóng ấn bằng Đức Thánh Linh như
lời hứa" (Ê-phê-sô 1:13). Và như thế, hội thánh là một hình thức của
Vương Quốc Đức Chúa Trời, một cộng đồng của những người thông qua đức tin nơi Đấng
Christ và sự cư ngụ của Đức Thánh Linh để phục vụ Đấng Christ trên thế giới. Bằng
lời nói và hành động, họ giúp thiết lập những dấu hiệu của Vương quốc sắp đến,
cũng như chính Ngài đã làm trong đời sống của Ngài trên đất. Ngài đã đề cập đến
những phép lạ của Ngài như là "dấu hiệu của Vương quốc" vì họ là những
điểm sáng trong bóng tối, các gương mẫu và các người chỉ dẫn về Vương quốc sắp
đến. Người bệnh đã được chữa lành, người chết sống lại, người đói được nuôi dưỡng,
người mù được sáng và người điếc được nghe, và các tội lỗi đã được tha thứ
.
Khi Giăng Báp tít, người đã bị
Hê-rốt giam cầm-- bắt đầu nghi ngờ liệu Chúa Jêsus có thực sự là Đấng Mê-si-a
mà Y-sơ-ra-ên đang mong đợi hay không, nên ông sai các môn đệ đến với Chúa
Jêsus với câu hỏi sau đây: “Thầy có phải
là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi đấng khác?” (Ma-thi-ơ 11: 2-6)
Câu trả lời mà Chúa Giêsu đã gửi lại là một trích dẫn trực tiếp từ sách Ê-sai
(Êsai 29: 18-19, 35: 5-6, 61: 1-2a). Nếu bạn nhìn điều đó trong Ê-sai 35, bạn sẽ
thấy rằng những lời trích dẫn lọt vào trong khải tượng tiên tri về cõi sáng tạo
được đổi mới. Toàn bộ đoạn văn viết: "Bấy
giờ, mắt người mù sẽ thấy được, Tai người điếc sẽ nghe được. Bấy giờ, người què
sẽ nhảy nhót như con nai, Lưỡi người câm sẽ ca hát vang lừng. Vì có những dòng
nước trào lên trong hoang mạc, Và các suối tuôn chảy nơi đồng hoang. Cát nóng sẽ
biến thành ao hồ, Đất khô hạn sẽ biến thành suối nước. Nơi chó rừng đã ở Sẽ trở
thành đồng cỏ, có sậy và cói" (Êsai 35: 5-7). Nhưng ngay trước khi nói
ra điều này, Êsai đã nói: “Hãy vững lòng,
đừng sợ! Nầy, Đức Chúa Trời của anh em sẽ đến với sự báo thù, Tức là sự báo trả
của Đức Chúa Trời. Chính Ngài sẽ đến và cứu anh em!” (Êsai 35: 4). Điều mà
Giăng Báp-tít thực sự hỏi là: "Ông có phải là Vua, Đấng Mê-si-a, Đấng sẽ
đưa sự phán xét đến trên kẻ vô đạo và lập vương quốc bình an chăng?" Chúa
Jêsus không chối cãi điều đó.
-Tuyên Rao Phúc Âm
Chúa Jêsus đã trả lời một câu hỏi
khi nào Vương Quốc của Đức Chúa Trời đến bằng cách nói rằng “Vương quốc Đức Chúa Trời không đến một cách
rõ ràng để có thể quan sát được [ngày của nó không thể được tính bằng một công
thức nào đó]; người ta sẽ không nói: Kìa
nó ở đây hay ở đó! Vì vương quốc Đức Chúa Trời ở trong các ngươi"
(Luca 17: 20-21). 'Ở trong các ngươi' cũng có thể được dịch là 'ở giữa vòng các
ngươi'. Cả hai bản dịch đều chính xác, vì cả hai ý nghĩa đều đúng. Bất kể Chúa
Jêsus ở đâu, vương quốc có ở đó và các dấu hiệu của Vương quốc sẽ có mặt. Hãy
nhìn vào tất cả những phép lạ xảy ra trong suốt cuộc đời của Ngài: Vương quốc
đã thực sự có mặt, bởi vì Ngài đã hiện diện ở đó. Câu này cũng có nghĩa là khi
Chúa Jêsus ở trong bạn bởi Thánh Linh của Ngài, Vương quốc cũng hiện diện trong
bạn. Đó là lý do tại sao Ngài nói rằng các dấu hiệu và phép lạ cũng sẽ đi kèm với
các tín đồ (Mác 16: 17-18) tới mức họ sẽ làm những việc lớn hơn Ngài đã làm!
(Giăng 14:12)
Mặc dù Vương Quốc của Đức Chúa Trời
đã đến gần chung với sự hiện đến đầu tiên của Đấng Christ với Y-sơ-ra-ên, nhưng
vẫn chưa đến lúc nó tràn ngập trái đất. Cần xem xét kỹ lưỡng sự việc xảy ra tại
nhà hội nơi Ngài đọc sách Ê-sai 61 khi tuyên bố chức vụ của Ngài. Ông Lu-ca báo
cáo như sau: "Thánh Linh của Chúa ngự
trên Ta, Vì Ngài đã xức dầu cho Ta để truyền giảng Tin Lành cho người nghèo.
Ngài đã sai Ta để công bố những người bị giam cầm được phóng thích, Người mù
lòa được sáng mắt, Người bị áp bức được tự do; Và công bố năm thi ân của Chúa.”
Ngài cuốn sách lại, trả cho người phụ lễ, rồi ngồi xuống. Ngài bắt đầu nói với
họ: “Hôm nay lời Kinh Thánh mà các ngươi vừa nghe đã được ứng nghiệm"
(Lu-ca 4: 16-21).
Nhưng khi bạn nhìn vào đoạn văn
này trong Ê-sai 61, nó còn có thêm một vài lời mà Chúa Giêsu không đọc: [tuyên
bố] "ngày báo thù của Đức Chúa Trời
chúng ta!". Chúa Jêsus biết rằng chúng ta chưa đến giai đoạn đó. Ngày
phán xét, ngày trả thù sẽ đến trước sự xuất hiện của Vương quốc trên trái đất, mà
vẫn còn trong tương lai. Trước khi ngày đó đến, sẽ có "năm thi ân của Đức Giê-hô-va". Năm
thuận lợi mà trong đó Phúc âm có thể được công bố trên toàn thế giới, đã kéo
dài gần hai ngàn năm. Dân chúng ở khắp mọi nơi có thể đến với Chúa, các tội lỗi
của họ được tha thứ và họ được phép kinh qua một hình thức của Vương quốc: Chúa
Jêsus ở trong lòng họ. Phải có một thời gian dài về ân sủng trước Ngày của Chúa
đến. Những yếu tố này được dệt chung với nhau trong các lời tiên tri của Cựu Ước,
nhưng những sợi dây này đã được Đức Chúa Jêsus tháo gỡ.
Thứ nhất, việc truyền bá Tin Mừng
trên toàn thế giới; rồi sự đoán phạt các nước, và Vương quốc của sự bình an và
sự công bình đến. Đầu tiên là hình thức ẩn giấu của Vương quốc trong lòng người
dân; sau đó cuối cùng Vương quốc trong hình thức bề ngoài, được trên toàn thế
giới nhìn thấy. Và Vương quốc có thể nhìn thấy đó sẽ được ràng buộc không thể
tách rời với Y-sơ-ra-ên. Bởi vì thiên sứ Gáp-ri-ên đã hứa với mẹ Ngài, bà Ma-ri
trong Lu-ca 1: 30-33: "Thiên sứ tiếp:
"Hỡi Ma-ri, đừng sợ vì cô đã được ơn trước mặt Đức Chúa Trời. Nầy, cô sẽ mang thai, sinh một con trai và đặt
tên là JÊSUS. Con trai ấy sẽ được tôn trọng, được gọi là Con của Đấng Chí Cao.
Chúa là Đức Chúa Trời sẽ ban cho Ngài ngôi Đa-vít, tổ phụ Ngài. Ngài sẽ trị vì
đời đời nhà Gia-cốp; vương quốc Ngài mãi mãi trường tồn”.
Phần đầu tiên lời hứa của thiên sứ
Gáp-ri-ên đã được ứng nghiệm theo nghĩa đen. Ngài đã được sinh ra như là Chiên
Con vô tội, không tì vết của Đức Chúa Trời, để cất tội lỗi của thế gian. Đức
Chúa Trời là Cha của Ngài, và Ma-ri là mẹ của Ngài. Đức Thánh Linh ngự trên nàng và nàng là một trinh nữ mang thai.
Tại sao phần thứ hai lời hứa của thiên sứ Gáp-ri-ên không được thực hiện theo
nghĩa đen? Một ngày kia, Ngài sẽ ngồi trên ngôi Đa-vít, tổ phụ Ngài, và ngôi đó
có tại Giê-ru-sa-lem. Một ngày kia, Ngài sẽ cai trị giữa vòng nhà Gia-cốp, trên
12 chi phái Y-sơ-ra-ên. Và Vương quốc của Ngài sẽ không có sự kết thúc. Một
ngày nào đó hòa bình sẽ tràn ra từ Giêrusalem và bao trùm trái đất, rồi các quốc
gia sẽ không còn chinh chiến nữa, theo sách Ê-sai 2: 2-4 và nhiều lời tiên tri
khác.
Sau khi Chúa Jêsus đã hoàn thành
công việc của Ngài trên thập tự giá và đổ máu của Ngài ra vì các tội lỗi (số
nhiều) của thế gian; sau khi Ngài đã phá bỏ quyền năng của tội lỗi (số ít),
đánh bại ma quỷ và những quyền năng của bóng tối; tiếp sau sự sống lại khải
hoàn của Ngài, thì ngay lập tức trước khi Ngài thăng thiên, các môn đệ của Ngài
hăng hái hỏi: “Lạy Chúa, có phải trong
lúc nầy Chúa sẽ tái lập vương quốc Y-sơ-ra-ên chăng?”. Chúa Jêsus không trả
lời "Thật là một câu hỏi ngớ ngẩn!
Các ngươi vẫn không hiểu rằng đó không phải là một Vương quốc trên đất, trong
đó Y-sơ-ra-ên sẽ có một vị trí nổi bật, nhưng đó là về một vương quốc thiên thượng,
thuộc linh hay sao? "Không. Tất cả những gì Ngài nói là: “Kỳ hạn và thì giờ mà Cha đã tự quyền định lấy,
đó là việc các con không cần biết. Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các con
thì các con sẽ nhận lấy quyền năng và làm chứng nhân cho Ta tại thành
Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri cho đến cùng trái đất" (Công
vụ 1: 6-8). Đây là những lời cuối cùng của Ngài trước khi đám mây bao trùm vinh
quang (shekinah) của Đức Chúa Trời (Lu-ca 9: 34-35) đã đưa Ngài đi.
Ngài cũng đã nói về những điều
tương tự trong bài giảng của Ngài trên Núi Ô-liu về những sự kiện cuối cùng vào
cuối thời đại này: "Tin Lành về
vương quốc Đức Chúa Trời sẽ được rao giảng khắp đất để làm chứng cho muôn dân;
bấy giờ, sự cuối cùng sẽ đến" (Ma-thi-ơ 24:14). Hình thức ẩn giấu của
Vương quốc trong tấm lòng của con người, trong hội thánh của Chúa Jêsus Christ,
phải đến trước tiên.
Cần lưu ý rằng việc công bố Tin Mừng
của vương quốc không phải là việc rao giảng cho một cuộc cách mạng. Nếu Chúa
Jêsus có ý định thành lập Vương quốc bằng vũ lực, Ngài đã không bao giờ nói với
Phi-lát, "Vương quốc của Ta không thuộc về thế gian nầy". Trong tiếng
Hi Lạp, từ ngữ aioon / aeon, có nghĩa là "giai đoạn thế giới này, giai đoạn
này thông qua đó lịch sử thế giới đi qua, thời đại này". Những gì Chúa
Giêsu nói là: “Vương quốc của Ta không
thuộc về thế gian nầy. Nếu vương quốc của Ta thuộc về thế gian nầy thì những
người theo Ta đã chiến đấu, không để Ta bị nộp vào tay người Do Thái. Nhưng
vương quốc của Ta không thuộc về thế gian nầy” (Giăng 18: 36-37). Tuy
nhiên, khi Phi-lát hỏi xem Ngài có thực sự là một vị Vua không, Chúa Jêsus xác
nhận điều đó. Nhưng Ngài còn hơn là một vị vua đơn thuần, Ngài cũng là Đường
Đi, Chân Lý và Sự Sống. Ngài là con đường đến với Đức Chúa Trời. Ngài là Sự Thật
chống lại tất cả những lời dối trá (và chống lại cha của sự nói dối, ma quỷ).
Ngài là Sự Sống, sự sống đời đời. Ngài không chỉ truyền bá thần học, triết học,
hay lý thuyết suông: Ngài là những gì Ngài rao giảng! Chính bản thânNgài, trong
thân vị, là vậy! Điều đầu tiên Chúa Jêsus phải làm là chinh phục nguyên lý sự
chết đã cai trị tất cả muôn vật kể từ khi có sự sa ngã, khi Đức Chúa Trời đã
tuyên bố: "Nên đất đai sẽ vì con mà
bị nguyền rủa" (Sáng thế ký 3:17). Tội lỗi làm cho cả loài người và phần
còn lại của cõi sáng tạo bắt đầu trải qua sự chết. Phao-lô nhắc nhở chúng ta rằng:
"Muôn vật đã bị lệ thuộc sự hư
không, chẳng phải tự ý, nhưng bởi Đấng muốn chúng lệ thuộc, với hi vọng rằng
chính muôn vật rồi đây cũng sẽ được giải phóng khỏi thân phận nô lệ cho sự hư
nát, để chung hưởng sự tự do trong vinh quang của con cái Đức Chúa Trời. Vì
chúng ta biết rằng tất cả tạo vật đều than thở và quặn thắt cho đến ngày
nay" (Rôma 8: 20-22).
Cõi sáng tạo không phải là quá
trình tiến hóa đi lên, nó đang ở trong chiều hướng theo hình trôn ốc đi xuống tới
sự chết và sự tuyệt chủng. Nguyên tắc sự chết đang cai trị cõi sáng tạo, như là
kết quả của tội lỗi con người. Chúng ta khó có thể tưởng tượng được cõi sáng tạo
có thể như thế nào nếu chúng ta đã vâng lời Đức Chúa Trời. Ngay cả ngày hôm
nay, nếu người ta lắng nghe Lời của Đức Chúa Trời, Torah (Ngũ kinh), chứa đựng
các chỉ thị của Ngài về sự sống, thì bất chấp tội lỗi, trái đất sẽ là một nơi tốt
hơn. Thế giới thiên nhiên tráng lệ đang đau khổ vì chúng ta. Và chúng ta vẫn
đang làm hư hỏng trái đất, cướp đi tài nguyên thiên nhiên của nó, không để lại
gì cho con cái và cháu chắt của chúng ta. Mong rằng Vương quốc và sự đổi mới
muôn vật sẽ đến sớm!
- Khúc dạo đầu cho sự giải cứu
Bước ngoặt trong lịch sử đã qua.
Đấng Christ đã chết, và còn gì nữa, Ngài đã sống lại từ kẻ chết! Đầu cầu của
chiến thắng được đảm bảo. Từ thời điểm này, mọi thứ sẽ khác biệt đi. Trước
tiên, Ngài sẽ thiết lập vương quốc Đức Chúa Trời trong tấm lòng và tâm trí dân
chúng trong Hội Thánh của Ngài, qua Đức Thánh Linh. Sau đó, khi Ngài đến trong vinh
quang cho mọi người thấy, Vương quốc của Ngài sẽ được thiết lập cách công khai
và rõ ràng. Y-sơ-ra-ên có tất cả mọi thứ để làm với điều này. Sự hồi hương của
người Do Thái, như chúng ta đã thấy nó xảy ra trước mắt chúng ta trong mấy thập
kỷ qua, có tất cả mọi thứ liên hệ với điều này. Đó là khởi đầu, là khúc dạo mở
đầu, cho sự giải phóng trên toàn thế giới. Y-sơ-ra-ên đang trên đường đến sự an
nghỉ của họ. Luật pháp sẽ ra từ Giê-ru-sa-lem (Ê-sai 2: 2-4) và mọi người sẽ
không học tập chiến tranh nữa (Mi-chê 4: 3). Hòa bình sẽ bao trùm toàn trái đất.
Rồi Vương quốc sẽ đến, vì Vua của vua đó đã đến, Đấng Mê-si-a của Y-sơ-ra-ên, Vua
của các vua, và Chúa của các chúa - Jêsus Christ (Khải huyền 19: 11-16).
Liệu lịch sử của thế giới này sẽ
chỉ đơn giản tuôn chảy vào Vương quốc này không? Sự tái lâm của Đấng Christ sẽ
trọn vẹn và làm hoàn tất tiến trình hòa bình mà nhân loại đang cố gắng thiết lập
(và chiếm nhiều thời gian và trí óc của những người rao giảng một trật tự thế
giới mới) không? Điều đó sẽ là viên đá cuối cùng trên công trình xây dựng của
con người không? Không, viên đá cuối cùng đó sẽ là antichrist, đấng christ thay
chỗ Đấng Christ. Từ ngữ nhỏ bé "chống" có nghĩa đen là hai từ ngữ bằng
tiếng Hi Lạp: "thay cho" và "chống lại".
Trước tiên chúng ta hãy nhìn vào
ý nghĩa đầu tiên: "thay cho" - một 'christ' thay cho Đấng Christ; một
vua hòa bình thay cho Vua thực sự. Vì thế
hắn sẽ không bước lên sân khấu thế giới ngay lập tức như một 'Hitler'. Hắn đến
như một vị vua hòa bình. Hắn được các nhà lãnh đạo khác yêu cầu giữ vị trí thứ
nhất, trở thành chủ tịch của nghị viện thế giới và các cường quốc lớn trên thế
giới. Theo điều nầy, gần đây tôi đọc thấy Tổng thống Sarkozy của Pháp, người đã
trở thành chủ tịch G 20 và các nước G 8 vào năm 2011, được gọi là "tổng thống
thế giới"! Không phải tôi nghĩ ông ta là antichrist, nhưng thuật ngữ
"chủ tịch thế giới" làm tôi phải suy nghĩ! Các quốc gia sẽ chọn Vị
antichrist, tức là con thú vào một ngày nào đó, bởi vì ông có tài năng ở mức độ
cao, bởi vì ông dường như có thể cung cấp các giải pháp cho tất cả các nan đề của
thế giới. Khải huyền 17: 11-14 chép: "Con
thú trước đã có, bây giờ không có, là vị vua thứ tám; nó cũng thuộc trong số bảy
vua, và đang đi đến chỗ hủy diệt. Mười sừng
mà ngươi đã thấy là mười vua chưa nhận được vương quốc, nhưng họ sẽ nhận được
vương quyền cùng với con thú trong một giờ.
Chúng đồng lòng giao thế lực và thẩm quyền của mình cho con thú. Chúng sẽ
giao chiến với Chiên Con và Chiên Con sẽ chiến thắng chúng, vì Chiên Con là Vua
của các vua, Chúa của các chúa; và những người ở với Ngài, tức là những người
được kêu gọi, được tuyển chọn và trung tín, cũng sẽ chiến thắng". Vì vậy,
không có nghi ngờ gì về kết quả cuối cùng triều đại của ông sẽ là gì!
Hắn, là con thú, có ý thức hệ mạnh
mẽ, tùy ý sử dụng. Chẳng hạn như Karl Marx, người đã viết tác phẩm 'Das
Kapital' (Tư Bản luận), trong đó ông hứa rằng tiếp sau một giai đoạn đấu tranh
giai cấp bằng bạo lực- xã hội sẽ không có giai cấp, vương quốc hòa bình, thịnh
vượng và bình đẳng trên toàn thế giới cuối cùng sẽ đến. Ý thức hệ nầy đã tạo ra
một loạt các nhà độc tài cộng sản. Chẳng hạn như Hitler, người đã viết tác phẩm
"Mein Kampf" (Cuộc chiến đấu của tôi), trong đó ông giải thích ông sẽ
làm cho chính nước Đức được tôn trọng như thế nào, chấm dứt tình trạng thất
nghiệp, thể hiện sự vượt trội của chủng tộc Arian và tiêu diệt giai cấp của người
Do Thái, và thế nào tất cả điều này sẽ dẫn đến 'Dritte Reich', một vương quốc
hòa bình ngàn năm sau khi xã hội chủ nghĩa quốc gia của ông giành chiến thắng bằng
bạo lực. Chẳng hạn như cuộc Cách mạng Pháp hứa hẹn về sự 'tự do, bình đẳng và
tình huynh đệ', một thời đại mới và một thế giới mới sau khi lật đổ thế giới cũ
bằng bạo lực. Con thú của Khải huyền 13 nói những lời kiêu căng, câu 5 chép như
vậy. Đó là những ý thức hệ lớn lao, để giải quyết các vấn đề của thế giới và mở
ra nền hòa bình thế giới. Chỉ sau đó, ông ta mới tiết lộ mình là antichrist
theo ý nghĩa chống lại Đấng Christ, đầy dẫy sự hận thù của ma quỷ đối với người
Do thái và Cơ Đốc nhân.
Vì vậy từ ngữ Hi Lạp
"anti" có nghĩa là 'thay chỗ', nhưng tất nhiên nó cũng có nghĩa là
'chống lại. Hắn sẽ chống lại Đấng Christ, chống lại Đức Chúa Trời, chống lại
các Cơ Đốc nhân và người Do Thái, chống lại Kinh Thánh. Những lý thuyết và khẩu
hiệu đẹp sẽ được tuyên bố. Những lời lẽ đẹp đẽ như tự do, công lý, hòa giải,
khoan dung, đoàn kết tất cả các tôn giáo, hòa bình, giàu có, có bánh mì ăn và sự
vui vẻ cho tất cả mọi người sẽ được sử dụng. Những lời hứa không thể tin được sẽ
được đưa ra: nhà nước sẽ đảm bảo hòa bình, thịnh vượng, số mệnh và hạnh phúc
cho tất cả mọi người. Sẽ có các loại thuốc và các bệnh viện miễn phí cho tất cả
mọi người. Sẽ không có ranh giới hoặc giới hạn. Khoa học sẽ đảm bảo cho tương
lai của chúng ta và sẽ chiến thắng tất cả các nan đề của chúng ta. Tình dục có
thể được thỏa mãn như chưa bao giờ có trước đây.
Những người phản đối những sự
phát triển vinh diệu này sẽ bị xét xử là cần được giáo dục lại hoặc đào tạo lại.
Nếu họ vẫn tiếp tục phản đối, họ sẽ được gửi đến các bệnh viện tâm thần (như ở
Liên Xô cũ) hoặc bị tiêu diệt trong các trại tập trung. Và họ nói: 'chúng tôi sẽ
biết cách xác định vị trí của những người này, bởi vì hệ thống hành chính của
chúng tôi sẽ không có khuyết điểm. Máy tính của chúng tôi có năng lực. Và lực
lượng cảnh sát, cả trong nước và quốc tế, sẽ làm việc kĩ lưỡng. Mỗi người sẽ bị
buộc phải kết nối vào dây chuyền, vì lợi ích của họ, và vì lợi ích của tất cả'.
Con thú muốn mọi người thờ phượng ông ta, và mỗi người sẽ thờ phượng hắn (Khải
Huyền 13: 8). Ai không thờ phượng hắn, sẽ là một kẻ bị vứt bỏ! Người đó không
được dự vào nền kinh tế, và cuối cùng bị bức hại và giết chết (Khải Huyền 13).
Những người trung thành với Đấng
Christ và Lời của Đức Chúa Trời sẽ phải trả giá bằng mạng sống của họ (Khải Huyền
6:11). Người đàn bà, con điếm, say máu của các thánh đồ (Khải Huyền 17: 6).
"Nhưng ai bền chí cho đến cuối cùng,
thì sẽ được cứu" (Ma-thi-ơ 24:13). Thỉnh thoảng, lịch sử cho thấy điều
gì xảy ra khi mọi người cố gắng tự lập vương quốc. 'Tự do, bình đẳng, tình anh
em' là khẩu hiệu của Cách mạng Pháp, nhưng dòng máu đã chảy và cuộc cách mạng
nuốt chửng con cái của nó. Cách mạng cộng sản mà Karl Marx mộng tưởng chắc chắn
sẽ dẫn đến một xã hội không tưởng, không có giai cấp. Kết quả là hàng chục triệu
người thương vong ở Nga và Trung Quốc, và một xã hội bị bần cùng hóa hoàn toàn
cùng tan rã. Hitler dự định xây dựng một Đệ Tam Quốc, một vương quốc hòa bình.
Chưa bao giờ châu Âu, và cuối cùng là cả thế giới, đã trải qua một đêm kinh
hoàng đen tối như vậy. Nhiều người đã mất mạng, nhưng lực đẩy thù ghét chính là
nhắm vào người Do thái và Cơ Đốc nhân, dân chúng của một Quyển Sách- Kinh
thánh. Hận thù không nhằm vào người Hồi giáo, mặc dù một số người cũng coi họ
là dân của Quyển Sách. Ngược lại: Thế giới Ả Rập đứng ngay sau lưng nước Đức và
hy vọng Hitler sẽ thành công với Endlösung (giải pháp cuối cùng) của mình, là giết
chết tất cả người Do Thái trên thế giới.
Không, Vương quốc, Vương quốc Hòa
bình, sẽ chỉ đến khi Đấng Christ trở lại. Sự kiện hạnh phúc đó sẽ đến sau những
sự phán xét thảm khốc của Đức Chúa Trời trên toàn thế giới, mà đấng tiên kiến
vĩ đại, là Giăng, mô tả trong sách Khải Huyền. Khi quyền lực của các quỷ dường
như có quyền kiểm soát gần toàn bộ và dường như đang cai trị được cả thế giới,
thì Ngài sẽ đến và làm cho mọi sự trở nên mới mẻ. Ngài sẽ làm trọn mọi lời hứa
cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, cũng như mọi lời hứa Ngài đã hứa cho Hội thánh của
Ngài.
Người ta đã nói rằng Vương quốc
là hội thánh trên toàn thế giới. Một dạng thần học cải cách (được Abraham
Kuyper xác nhận) đã từng dạy rằng Tin Mừng sẽ được truyền bá khắp thế giới để cả
thế giới trở thành Cơ Đốc giáo. Rồi Đấng Christ sẽ trở lại, như là công việc cuối
cùng của việc rao giảng Phúc Âm. Sự phán xét sẽ tiếp theo, và trời đất mới sẽ đến.
Giáo hội Công giáo La Mã đã dạy rằng
hội thánh có hai thanh kiếm, một thanh kiếm thuộc linh và một thanh kiếm trần
gian (thuộc về thế giới). Hội thánh tự sử dụng thanh gươm thuộc linh, trong khi
thanh gươm tạm thời (trần gian) được nhà nước và các nhà cầm quyền thế gian, là
những người tuân theo các chỉ thị của hội thánh, điều dụng. Không có vai trò
nào dành cho Y-sơ-ra-ên. Một vương quốc có Y-sơ-ra-ên làm trung tâm của nó là
không thể tưởng tượng. Nhưng điều đích xác ngược lại với những gì đã được mong
đợi lại đang xảy ra. Cơ đốc giáo đang sụp đổ trong thế giới phương Tây, nhưng
Y-sơ-ra-ên đang trở về nhà. Tin Mừng vẫn đang được rao giảng đến tận cùng trái
đất, và các phước lành phong phú đang theo sau. Nhưng cuộc bức hại cũng đang được
thiết lập. Và mặc dù mọi Cơ Đốc nhân đều muốn và phải làm hết sức mình cho Đức
Chúa Trời, nhưng sẽ không mang Vương quốc cuối cùng đến. Điều lớn nhất có thể xảy
ra là các dấu hiệu của Vương quốc đó sẽ được nhìn thấy.
Thậm chí có thể có một mối quan hệ
giữa sự kiện là các nhà hội đang bị đóng cửa trên khắp thế giới bởi vì người Do
Thái đang trở về Y-sơ-ra-ên và sự kiện là Cơ đốc giáo đang suy thoái. Điều này
đặc biệt xảy ra ở Châu Âu, nơi chúng tôi đã giết và xóa sạch toàn bộ các cộng đồng
người Do Thái và các nhà hội của họ. Có thể có và luôn luôn là một mối quan hệ
thuộc linh giữa nhà hội và hội thánh mà chúng ta như là Cơ Đốc nhân chưa bao giờ
thấy hay nhận ra được. Nhà hội Do thái không (và không thể vì cớ thần học Cơ Đốc
giáo) thấy mối liên hệ thuộc linh đó, và hội thánh chắc chắn đã không nhìn thấy
điều đó. Phao-lô nói rằng chúng ta được ghép vào gốc rễ cũ. Nhưng, hội thánh đã
chặt rễ đó. Trong lịch sử hội thánh, trước tiên hội thánh cắt rễ về mặt thần học.
Và sau đó họ đã cắt đứt gốc rễ Do Thái theo nghĩa đen bằng cách khuyến khích các
cuộc bắt bớ người Do Thái.
Ví dụ, Đức Quốc xã có thể trích dẫn
lời của ông Martin Luther, người đã nói những điều khủng khiếp về người Do
Thái. Trong thời gian có tôn giáo pháp đình, người Do Thái đã bị thiêu sống
trên những cây cọc chung với những người khác đang bị đóng đinh trước mắt họ. Hội
thánh Chính Thống Nga đã khuyến khích các cuộc tàn sát, đặc biệt là trong Tuần Lễ
Thánh trước Lễ Phục Sinh. Và kể từ đó trở đi, chúng tôi đã cắt rễ và ăn cắp quả.
Nhưng khi bạn chặt rễ, bất cứ thứ gì được ghép vào gốc cây đó đều sẽ chết. Và
Cơ Đốc giáo đang hấp hối, ít nhất là ở châu Âu.
Có một điều chắc chắn: Hội thánh
sẽ không đem vương quốc đến. Nhưng cũng có một điều chắc chắn khác nữa: Đức
Chúa Trời sẽ đem vương quốc đến! Đấng Christ sẽ đem vương quốc đến, và có thể
là rất sớm! Sự việc người Do Thái trở về đất Y-sơ-ra-ên của họ trong thời của
chúng ta, làm cho chúng ta biết rằng Y-sơ-ra-ên đang trở về, và Chúa Jêsus đang
tái lâm. Ai biết được điều đó sẽ sớm như thế nào. Maranatha! (Chúa đến!).