Sách Các quan
xét mở đầu: “Đức Giê-hô-va ở cùng người Giu-đa; người Giu-đa hãm lấy núi, còn
dân cư ở trũng, thì họ đuổi đi không đặng, vì chúng nó có những xe bằng sắt”
(1:19).
Còn 8 lần
tuyên bố nữa:
1:21: Nhưng
con cháu Bên-gia-min không đuổi được dân Giê-bu-sít ở tại Giê-ru-sa-lem, nên
dân Giê-bu-sít hãy còn ở chung cùng con cháu Bên-gia-min cho đến ngày nay.
1:27-Người
Ma-na-se không đuổi được dân cư của Bết-Sê-an ..vì dân Ca-na-an quyết định ở
trong xứ ấy.
1:28-Xảy khi
Y-sơ-ra-ên ..bắt dân Ca-na-an phục dịch; nhưng không có đuổi chúng nó đi hết.
1:29-Người
Ép-ra-im cũng chẳng đuổi dân Ca-na-an .
1:31-Người
A-se cũng chẳng đuổi dân ở A-cô,.
1:32- vì người
A-se không đuổi chúng nó đi.
1:33- Người Nép-ta-li không đuổi dân ở Bết-Sê-mết và
ở Bết-A-nát;
1:34 -Dân
A-mô-rít dồn người Đan ở trên núi, không cho họ xuống trũng.
-
Chín lời
tuyên bố dân thánh không thể đuổi dân ngoại bang, là lời giải thích cho tình trạng
suy nhược của Israel trong cả sách Các quan xét.
Tại sao họ không
đuổi dân ngoại? Vì họ không muốn có bầu không khí thù địch với dân xung quanh,
họ muốn nhượng bộ, họ muốn hòa giải. Họ không coi các dân ngoại là thành phần
phải tiêu diệt hoàn toàn theo lệnh Chúa.
Chúng ta đang sống trong điều kiện thuộc linh như thời các quan xét. Có tình trạng bạc nhược,
thất bại giữa các hội thánh khi kẻ thù là thế lực sa-tan không được đuổi ra.
Khi nào dân Chúa không có tư thế ưu việt thuộc linh trên kẻ thù, chúng ta thấy
hội thánh bại liệt.
Trong thời Giô suê họ có những nhà lãnh đạo lớn nắm giữ mọi sự
theo đúng những nguyên tắc của Đức Chúa Trời. Khi Giô suê
chết, Ca-lép chết, các quan xét xuất hiện. Mỗi ngày họ hạ thấp tiêu chuẩn thuộc
linh, không nắm giữ tiêu chuẩn của Chúa nữa. Các sứ đồ nắm giữ mọi sự cho Đức
Chúa Trời khi họ còn sống, khi họ qua đi, Chúa dấy người khác lên khôi phục những
điều đã mất.
Trong thế kỉ
trước Chúa dấy lên những chiếc bình đặc biệt. Sau khi các vị ấy qua đi, chúng
ta thấy dân Chúa ngày nay sống thỏa hiệp với lối sống người đời, du nhập những
kĩ thuật của thế giới vào hội thánh, để sự vận hành hội thánh. Chúng ta không
đuổi xua những thói tục của dân Ca na an mà lại bắt chước họ
Các tôi tớ
Chúa trước kia đã loại bỏ lề thói đảng nicola, thì nay chúng ta thỏa hiệp lề thói
đó, không tuyệt đối từ bỏ nguyên tắc nicola, mà chỉ đổi danh hiệu, còn duy trì,
củng cố đảng ấy trong cách cư xử khéo léo hơn, qua những hành vi chủ trị tín đồ.
Trong thế kỷ
trước có nhiều tôi tớ Chúa khuyên chúng ta đừng ăn mày cho mình và cho công việc
Chúa. Nếu công tác do Chúa mở ra thì sự cung cấp của Ngài phải đến. Người hầu
việc chỉ nên trình bày nhu cầu vật chất của mình cho Chúa. Tuyệt đối không được
đi ăn mày, ra thông báo, lạc quyên hay dùng những mánh khóe như người đời để
moi tiền tín đồ. Hội thánh ngày nay bắt chước theo cách thu gom tiền bạc rất khéo léo.
Tôi nghĩ ai
cũng biết trong Mác chương 7, Chúa đả phá thói quen của tín đồ khi bỏ lời Đức
Chúa Trời mà làm theo lời truyền khẩu, vâng theo truyền thống. Hội thánh nơi
anh em nhóm họp có chạy theo lời truyền
khẩu, làm theo lệnh lạc của người quá cố, mà bỏ lời Đức Chúa Trời chăng?