Lu-ca 10: 38-42 “Khi Jêsus cùng môn đồ đi đường,
đến làng kia, có một người đàn bà nọ tên là Ma-thê tiếp rước Ngài vào nhà mình.
Nàng có một em gái tên là Ma-ri, ngồi dưới
chân Chúa mà nghe lời Ngài. Nhưng Ma thê
bận rộn về nỗi phục sự bề bộn, đến nói cùng Ngài rằng: “Thưa Chúa, em tôi để một
mình tôi phục sự, Ngài há không nghĩ đến sao? Xin biểu nó giúp đỡ tôi với.” Chúa đáp rằng: “Ớ Ma-thê, Ma-thê, ngươi lo lắng
và bối rối về nhiều điều, nhưng có một
điều cần yếu mà thôi. Ma-ri đã lựa chọn phần tốt, là phần không ai đoạt lấy của
nàng được.”
Chúng ta tìm thấy có ba sự kiện liên quan việc Ma-ri
ngồi dưới chân Chúa, và mỗi lần nàng lấy một vị trí khác nhau: Trong Lu-ca 10:
38-42, chúng ta thấy Ma-ri ngồi dưới chân Chúa như một người học trò tiếp nhận
lời của Chúa. Trong Giăng 11:32, chúng ta tìm thấy nàng quỳ dưới chân Chúa như
những người thờ phượng, đổ hết tấm lòng đau khổ của mình ra trước mặt Ngài vì
La-xa-rơ qua đời. Cuối cùng, trong Giăng 12: 3, chúng ta có thể thấy nàng là
người thờ phượng dưới chân Chúa, xức dầu thơm cho Ngài.
Hành vi của Ma-ri trong Lu-ca 10 có tính căn bản và quyết định
cho hai hành vi tiếp theo của nàng. Người tìm kiếm sự thông công với Chúa và sự
hướng dẫn của Chúa để trở thành con người, trong thời gian thử thách, được đánh
dấu bởi sự bình an và yên tĩnh, và với sự tin tưởng của tấm lòng, cô ấy đến với Chúa và
nhận được sự bênh vực. Và cuối cùng, người tiếp nhận trở thành người ban cho, làm
người bạn và làm Chúa hài lòng.
Trong Lu-ca 10: 38-42, chúng ta tìm thấy Chúa ở
Bê-tha-ni, trong nhà của những người yêu mến Ngài và ba người mà Ngài cũng yêu
thương (Giăng 11: 5). Ma-thê, người có thể sở hữu căn nhà nầy ở Bê-tha-ni, làm
cho nó sẵn sàng tiếp đãi Chúa và "bận rộn về nỗi phục sự bề bộn" (câu
40). Tuy nhiên, Ma-ri ngồi dưới chân Chúa và lắng nghe Ngài. Chúng ta không biết
những điều Chúa đã phán, nhưng chúng ta thấy thái độ mà Ma-ri đã có. Chắc chắn
cô cũng đã thấy nhiều việc phải làm trong nhà. Nhưng bây giờ không phải lúc để
cô bận rộn với những thứ công việc trong nhà, tuy nhiên điều tốt và quan trọng
là những việc cô có thể có đúng chỗ và đúng thời gian.
Bây giờ khi Chúa ở trong nhà, nàng muốn ngồi dưới
chân Ngài, để tiếp nhận những lời dạy bảo từ Ngài. Bằng cách chọn "phần tốt"
này, cô đã làm những gì cần thiết (câu 42). Những gì Ma-thê đã làm không phải
là xấu - cô phục vụ Chúa và các môn đồ đi theo Ngài. Nhưng thái độ của cô ấy
cũng không tốt, cô ấy cũng không chọn "phần tốt". Chúa coi trọng quyết
định của Ma-ri và nói rằng phần tốt này "không ai đoạt lấy của nàng được"
(câu 42). Cuối cùng, trong Ma-thi-ơ 26:10, chúng ta thấy rằng Ma-ri không còn bất
động và không kết quả: sau rốt, "phần tốt" có "công việc tốt"
theo sau.
Ngay cả trong thời đại mình, chúng ta cũng có
thể bận rộn với rất nhiều phục vụ. Há không
có nhiều việc phải làm trong cộng đồng, cả về mặt thực tế lẫn thuộc linh sao?
Há không có nhiều hồn chưa được cứu và cần được tiếp cận qua phúc âm sao? Há
không cần hành động và mua thời gian sao? Vâng, chắc chắn rồi. "Phước cho
đầy tớ ấy khi chủ đến thấy làm như vậy!" (Lu-ca 12:43). Nhưng chúng ta hãy
lưu ý đến trật tự ở đây: trước tiên Ma-ri ngồi dưới chân Ngài, trước sự hiện diện
của Chúa, rồi cô ấy nghe những lời dạy dỗ của Ngài và cuối cùng chúng ta đọc về
công việc tốt của cô dành cho Ngài - một công việc vào đúng thời điểm, trong thái
độ đúng và đã làm cho đúng người.
Vì vậy, điều nầy không thể thiếu đối với chúng
ta, thực sự cần thiết trên tất cả mọi sự chúng ta tìm kiếm là sự tương giao với
Chúa trong im lặng để học hỏi từ Ngài và để có được một ấn tượng về vinh quang
của thân vị Ngài. Cần hành động theo thứ tự thời gian, dành điều ưu tiên vào chỗ
tốt nhất. Qua hành vi của mình, Ma-ri cho thấy rằng cô đã có một thứ tự ưu tiên
rõ ràng trong cuộc sống của mình: trước tiên là Chúa và sau đó là chức vụ. Giao
tiếp với Chúa và phục vụ Ngài, theo một nghĩa nào đó, phải song song trong cuộc
sống của chúng ta.
Nếu chúng ta "bỏ qua" việc ngồi dưới
chân Chúa, thì sẽ giống như Ma-thê, người "bận rộn về nỗi phục sự bề bộn"
và rất "lo lắng và bối rối về nhiều điều". Một chức vụ như vậy đang gặp
nguy hiểm lớn khi thoái hóa thành một guồng máy Cơ Đốc hoạt động ồn ào, trong
đó không có bông trái mong muốn (xem Giăng 15). Chúng ta sẽ không chỉ không
sáng tỏ những gì, khi nào và làm thế nào chúng ta nên làm điều gì đó. Chúng ta
sẽ không có nhận thức đúng đắn về việc chúng ta đang làm bất cứ điều gì đó là dành
cho Ai - và trên tất cả, cần thiết đứng nổi với sự kiên nhẫn và nhất quán trong
các sự trắc nghiệm trong chức vụ.
Nhưng nếu chúng ta đặt việc trương giao với
Chúa trước, thì chúng ta sẽ phụng sự Ngài một cách đúng đắn. Sau đó, chúng ta sẽ
được "như cây trồng gần dòng nước, Sinh bông trái đúng mùa đúng tiết, Lá
nó cũng chẳng tàn héo. Mọi việc người làm đều sẽ thịnh vượng" (Thi thiên
1: 3).
Nhưng trên tất cả, chúng ta sẽ sở hữu đôi điều gì
đó mà không ai có thể đoạt lấy được (xin
xem Lu-ca 10:42). Tất cả mọi thứ chúng ta có được ở đây, có thể là vật chất hay
phi vật chất, sớm hay muộn chúng ta phải từ bỏ. Ngày kia, phụng sự của chúng ta
cũng có thể được cất khỏi. Nhưng không thể đoạt Đấng Christ khỏi chúng ta. Nếu mức
lượng Ngài đã lớn lên trong chúng ta và nếu chúng ta thấy vinh quang của Ngài,
thì điều đó không bao giờ có thể bị ai đoạt lấy khỏi chúng ta. Điều đó sẽ luôn
là phần của chúng ta - ở đây trên trái đất và trên thiên đàng.