Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2018

CHÚA KHIỂN TRÁCH THÁNH ĐỒ



-The Lord Rebukes His People.-
-
Isaih 43:24- Ngươi chẳng lấy tiền mua xương bồ cho ta, và chẳng lấy mỡ của hi sinh làm cho ta no; nhưng lại lấy tội lỗi mình làm cho ta phiền, lấy sự gian ác làm cho ta nhọc. 
Haggai 1:9-Các ngươi trông nhiều mà được ít; các ngươi đem vào nhà, thì ta đã thổi lên trên. Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Ấy là tại làm sao? Ấy là tại nhà ta thì hoang vu, mà các ngươi ai nấy lo xây nhà mình. 
Psam 50:18-20-Khi ngươi thấy kẻ ăn trộm, bèn ưng lòng hiệp với họ,Ngươi đã chia phần cùng kẻ ngoại tình.
Ngươi thả miệng mình nói xấu, Buông lưỡi mình thêu dệt sự dối gạt.Ngươi ngồi nói chuyện hành anh em ngươi, Gièm chê con trai của mẹ ngươi.\
Malachi 1:8-Khi các ngươi dâng một con vật mù làm của lễ, điều đó há chẳng phải là dữ sao? Khi các ngươi dâng một con vật què hoặc đau, điều đó há chẳng phải là dữ sao? Thử dâng nó cho quan trấn thủ ngươi, thì người há đẹp lòng và vui nhận cho ngươi sao? Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vậy.
Isaiah 1:13-15, 25-Thôi, đừng dâng của lễ chay vô ích cho ta nữa! Ta gớm ghét mùi hương, ngày trăng mới, ngày sa-bát cùng sự rao nhóm hội; ta chẳng khứng chịu tội ác hội hiệp nơi lễ trọng thể.Thật, lòng ta ghét những ngày trăng mới và kỳ lễ các ngươi, là nặng nề cho ta, ta lấy làm mệt mà gánh lấy. Vậy nên, khi các ngươi giơ tay, thì ta che mắt khỏi các ngươi. Khi các ngươi cầu nguyện rườm rà, ta chẳng thèm nghe. Tay các ngươi đầy những máu. Ta sẽ lại tra tay trên ngươi, làm tan sạch hết cáu cặn ngươi, và bỏ hết chất pha của ngươi. 
Isaih 48:4-Hỡi Y-sơ-ra-ên, vì ta biết ngươi cứng cỏi, gáy ngươi là gân sắt, trán ngươi là đồng,
-
Xương bồ đốt hương thơm êm dịu,
Con ích kỉ không chịu hiến dâng,
Làm chi tội lỗi nhiều lần,
Cho Ta phiền muộn, nhọc nhằn vậy con?

Nhà con ở chu toàn nội thất,
Nhà của Ta ôi thật hoang tàn,
Con chăm cuộc sống giàu sang,
Tố giông thổi bạt nhà vàng con xây.

Thấy kẻ trộm tiền tài đền thánh,
Con đồng lõa ăn cánh bọn người,
Sê pha đã chỉ tội rồi,
Chia phần kẻ ác con thời mưu toan.

Thả miệng nói xấu toàn dân thánh,
Buông lưỡi thêu dệt đánh đấm người,
Nói hành, gièm siễm nhiều rồi,
Có ngày Ta phán xét đời con đây.

Tặng quan lớn vật nầy không nhỉ?
Con vật què chẳng quý là bao?
Mà con dâng hiến Ta sao?
Là con khinh dể Danh cao chúa Trời.

Hội đồng thánh không thôi nhóm họp,
Tội lỗi lẫn trong dịp vui cười,
Nặng nề, mệt nhọc Ta thôi,
Che tai, bịt mắt liên hồi, con ơi.

Gáy con cứng quá rồi, con hỡi,
Bướng bỉnh trán đồng đến bao giờ ?
Vào lò luyện bạc Ta cho,
Để con biến đổi kịp giờ của Ta.

Nhiều cáu cặn, chất pha con có,
Bàn tay Ta lửa đỏ tra vào,
Vạch trần, tẩy sạch thật sâu,
Đời con chuyển hóa xiết bao lạ lùng.