Công 6: 2-4- “Mười hai sứ đồ bèn gọi cả môn đồ đến mà nói rằng:
“Chúng tôi bỏ qua lời Đức Chúa Trời mà lo về bàn ăn, thật chẳng xứng hợp. Vậy,
anh em hãy chọn trong vòng mình bảy người có chứng tốt, đầy Thánh Linh và sự
khôn ngoan, để chúng tôi lập họ lên lo việc nầy. Còn chúng tôi thì cứ chuyên lo
cầu nguyện và chức-vụ cung cấp lời.”
1Cô-rinh-tô 12: 4-6 nói, "Vả, các ân tứ có khác nhau,
nhưng Thánh Linh chỉ có một. Các chức-vụ cũng có khác nhau, nhưng Chúa chỉ có một.
Các công dụng cũng có khác nhau, nhưng Đức
Chúa Trời chỉ có một, là Đấng vận dụng mọi cách trong mọi người". Ba điều
được đề cập ở đây: các ân tứ, các chức vụ, và các hoạt động. Ân tứ là của Linh,
hoạt động này là của Đức Chúa Trời, và các chức-vụ là của Chúa. Ba điều này có
liên quan đến Đức Chúa Trời tam nhất. Trong quá khứ, nhiều người đã chỉ quan
tâm đến những ân tứ và bỏ quên các chức vụ, và hoạt động. Chúng ta phải hiểu vị
trí của các chức-vụ và các hoạt động trước khi chúng ta có thể hiểu được giá trị
của các ân tứ và các hoạt động của những ân tứ này. Ân tứ sản xuất các chức-vụ và
các chức vụ, sản xuất các hoạt động.
Một ân tứ là kỹ năng của một
người. Một chức-vụ là công việc của một người, và một hoạt động hoặc chức năng
là kết quả công việc của một người. Ví dụ,
trong một công ty xây dựng, có thể có các công nhân cụ thể, thợ đá, và thợ mộc.
Ba loại thợ thủ công nầy đều có kỹ năng riêng của họ. Trên thực tế, có những kỹ
năng khác nhau giữa vòng các thợ mộc. Một số giỏi trong công việc làm sàn nhà,
và những người khác chuyên làm cửa sổ hoặc cửa ra vào. Những kỹ năng khác nhau
giống như những ân tứ khác nhau được đề cập trong Kinh Thánh. Mỗi tôi tớ của Đức Chúa Trời có một loại kỹ năng xuất
phát từ ân tứ của mình. Những ân tứ được Đức Thánh Linh ban cho. Có những nét độc
đáo của ân tứ, nhưng cùng một Đức Thánh Linh. Mọi người đều có ân tứ riêng của mình,
nhưng tất cả những ân tứ này phải ở dưới sự kiểm soát của Đức Linh (c. 11).
Đức Thánh Linh đã không
phân phối các ân tứ cho những con người để họ làm việc một mình. Chúa sẽ
phân phát ân tứ theo một kế hoạch nhất định. Chúng ta nhận được ân tứ từ Linh với
mục đích tham gia vào công việc nhất định theo sự phân công của Chúa. Các công
trình mà chúng ta nhận được từ Chúa trở thành chức-vụ của chúng ta. Đây giống
như nói rằng công ty xây dựng đang xây dựng nhà ở nhiều nơi, và nhiều người được
giao cho những nơi khác nhau.
Một số người là những chuyên gia trong công việc làm sàn nhà,
và quản đốc sẽ chỉ định họ làm việc trên các tầng. Những người khác là những
chuyên gia làm cửa ra vào, và quản đốc sẽ giao cho các địa điểm khác nhau để
làm cửa. Họ vẫn còn dưới sự chỉ đạo của quản đốc. Tất cả những người được phân
công đều có kỹ năng riêng của họ, đó là những ân tứ của họ. Các công trình được
phân công là chức-vụ của họ. Nghề thủ công của một con người là ân tức của anh,
trong khi công việc được giao là chức vụ của anh. Kết quả cuối cùng không phải
là vì lợi ích cá nhân của bất kỳ ai nhưng dể đạt được mục tiêu chung mà quản đốc
đặt ra để đạt được.
Sự khác biệt giữa công việc của Phao-lô và công việc của A-bô-lô là gì? Phao-lô trồng và A-bô-lô đã tưới, và Đức Chúa Trời làm
cho tăng trưởng (1 Cor 3: 6).. Đây là hoạt động. Phao-lô và A-bô-lô, mỗi một người
có kỹ năng và khả năng riêng của mình, và Chúa giao cho họ làm việc theo khả
năng và kỹ năng của họ. Theo sự giao phó khác nhau của họ, họ đã kết thúc với
các chức-vụ khác nhau. Nếu bạn có một kỹ năng, sau đó bạn có một ân tứ. Khi bạn
tham gia vào công việc được giao cho bạn bởi người thợ bậc thầy, bạn có một chức
vụ. Kết quả cuối cùng của các công việc tất cả các chức-vụ là các hoạt động.
Hôm nay tất cả chúng ta phải cầu hỏi Chúa xem loại ân tứ nào
mà chúng ta đã nhận được từ Ngài và chức-vụ của chúng ta là gì. Nếu chúng ta đã
nhận được một ân tứ và một chức vụ, chúng ta nên cầu xin Chúa đưa dẫn hoạt động
của chúng ra. Trong vũ trụ này, Đức Chúa Trời có một hoạt động vĩ đại. Làm thế
nào Ngài sẽ thực hiện hoạt động rất lớn nầy? Ngài hoàn thành nó qua Đức Thánh
Linh. Đức Linh phân phối các ân tứ, và Đức Chúa Trời chỉ đạo tất cả mọi người sử
dụng những ân tứ này cho việc hoàn thành mục tiêu của Ngài. Trách nhiệm của chúng
ta là làm việc một cách trung tín trong các chức-vụ được Chúa giao theo những ân
tứ chúng ta đã nhận được. Chúng ta không phải lo lắng về các chức năng của chúng
ta, vì chúng ta không thể làm bất cứ điều gì về chúng. Đó là cuộc
kinh doanh của Đức Chúa
Trời.
-
1 Cô-rinh-tô 12 đặt các
ân tứ cùng với Đức Thánh Linh, các chức-vụ
cùng với Chúa, và các hoạt
động cùng với Đức Chúa Trời. Điều này cho thấy rằng những ân tứ từ Đức Thánh
Linh, các chức-vụ được Chúa phân công, và các hoạt động được thực hiện thông
qua Đức Chúa Trời. Phao-lô có thể trồng và A-bô-lô có thể tưới, nhưng Đức Chúa
Trời làm cho tăng trưởng. Phao-lô đã có chức-vụ trồng, và A-bô-lô đã có chức vụ
tưới. Tuy nhiên, ngay cả với việc trồng và tưới nước, Đức Chúa Trời vẫn phải
cung cấp cho sự phát triển. Điều này là hoàn toàn khác với công việc làm sàn
nhà hoặc làm các cửa sổ và cửa ra vào.
PHÂN CHIA CÁC ÂN TỨ VÀ CÁC CHỨC VỤ
Kinh Thánh chia các ân tứ thành hai loại. Dựa trên hai loại
này, có hai loại chức vụ. Loại thứ nhất bao gồm các ân tứ phép lạ để giúp một
người làm việc cho Chúa, và loại thứ hai bao gồm những ân tứ giúp một người
gánh chịu trách nhiệm của địa phương. Tất cả các ân tứ và các chức vụ, thuộc một
trong hai loại này. Mọi người đều có chức-vụ riêng của mình từ Chúa. Những người
làm việc cho Chúa dâng mình trọn thời
gian để làm công việc của Đức Chúa Trời, trong khi những người có trách nhiệm ở
địa phương xử lý các vấn đề thực tế.
Ngay cả một anh em hoặc chị em bình thường cũng có một chức vụ.
Công 6 đề cập đến sự khác biệt giữa hai loại chức vụ. Có hai loại công việc
trong hội thánh—một thì thuộc linh và cái kia thuộc vật lý. Người trước phải làm với những
điều thuộc linh như chức vụ sứ đồ để cầu
nguyện và sự rao giảng lời. Người sau phải
làm công việc kinh doanh như chức-vụ của Ê-tiên phục vụ bàn ăn.
SÁNG TỎ VỀ CHỨC-VỤ CỦA MỘT NGƯỜI-
Ở đây tôi có thể nói một lời mạnh mẽ với các đồng công. Tất cả các bạn phải rõ ràng về chức-vụ
riêng của bạn. Trước khi bạn tìm hiểu chức-vụ cụ thể của bạn là gì, trước tiên
bạn nên tìm ra loại chức-vụ của bạn thuộc về loại nào. Bạn thuộc về chức-vụ mà
được biệt riêng cho công việc của Chúa, hay bạn thuộc chức-vụ mà chịu trách nhiệm
địa phương? Bạn nên dâng mình để cầu nguyện và sự rao giảng lời chăng? Hoặc bạn
nên phục vụ bàn ăn? Chức-vụ của bạn là thuộc linh hay vật chất? Đây là những
câu hỏi lớn. Phiero cho biết rằng họ sẽ dâng mình để cầu nguyện và chức-vụ giảng
lời Chúa; đây là chức-vụ thuộc linh. Sau đó, họ bổ nhiệm bảy chấp sự để chăm
sóc bên kinh doanh của công việc.
Chúng ta phải sáng tỏ hạng loại chức-vụ mà Chúa đã kêu gọi chúng ta trước khi
chúng ta có thể cầu xin chức-vụ cụ thể chúng ta có là gì. Điều này đúng cho tất cả các anh em có trách nhiệm trong
tất cả các địa phương. Họ phải được sáng tỏ về chức vụ mà Đức Chúa Trời đã giao
cho họ.
Nếu bạn không sáng
tỏ về điều này, bạn sẽ
không có cách nào biết chức-vụ cá nhân của bạn
là gì. Có bao nhiêu người
giữa vòng chúng ta đang thực sự sáng tỏ về chức vụ mà Đức Chúa Trời đã kêu gọi
chúng ta bước vào? Chúng ta phải cầu nguyện một cách cẩn thận trước mặt Chúa.
Chúng ta đều có chức-vụ riêng của chúng ta. Hạng loại phụng sự của chúng ta và
chức năng cá nhân của chúng ta trước mặt Chúa phụ thuộc vào sự kêu gọi của
Ngài.
Nếu bạn sáng tỏ rằng Chúa đã kêu gọi bạn đến một chức
vụ cầu nguyện và rao giảng lới
Chúa, bạn phải phấn đấu
hướng tới mục tiêu này. Nếu bạn không sáng tỏ, bạn nên ở trong trong hạng mục
khác của chức vụ. Trong các hệ phái, nhiều giảng sư không tuân hteo chức vụ mà Đức
Chúa Trời đã giao cho họ. Nếu Chúa đã không bổ nhiệm bạn cho chức-vụ cầu nguyện
và rao giảng lời Chúa, bạn đừng bao giờ đặt mình vào đó bằng sức mạnh xác thịt
riêng của bạn.
Chúa sẽ chỉ cung cấp các chức-vụ mà chính Ngài bổ nhiệm. Ngài
sẽ chỉ chúc lành cho những người ở trong chức-vụ được Ngài phân công. Nếu bạn
không ở trong chức-vụ mà Chúa đã giao, Ngài sẽ không cung cấp hoặc ban phước
cho bạn. Điều này không có nghĩa là chỉ có những người trong chức vụ cầu nguyện
và rao giảng lời Chúa có thể cầu nguyện hoặc rao giảng lời.
Ê-tiên không ở trong chức vụ cầu nguyện và rao
giảng lời giảng, nhưng ông đã làm công việc của chức-vụ cầu nguyện và rao giảng lời bất cứ nơi nào ông đi. Điều quan trọng
là phải sáng tỏ về chức-vụ riêng của bạn và tuân theo chức-vụ này.
Nếu ai đó nghĩ rằng anh có chức-vụ cầu nguyện và rao giảng lời,
và nếu anh ta bước ra rao giảng và làm việc, Kinh Thánh không cấm các hoạt động
của anh. Trong Philíp 1 Phao-lô nói rằng ông vui mừng đang khi Đấng Christ đã được
rao giảng bằng bất cứ phương tiện nào (v. 18). Tất nhiên, chúng ta không thể gọi
những người như vậy là các đồng công của chúng ta hoặc đặt tay trên họ. Các anh
em địa phương, những người chịu trách nhiệm nên cấm những người chưa bao giờ tiếp
nhận sự đặt tay rao giảng trong các cuộc nhóm họp tại địa phương của họ. Tất
nhiên, đến một mức độ nào đó, họ nên được phép làm việc, nhưng họ không được
phép trở nên quá tích cực.
Nếu chúng ta không thể quyết định có hay không đặt tay trên một người nào đó, chúng ta có thể
trì hoãn hành động và chờ đợi sự xác minh của Chúa về công việc của anh
trước khi chúng ta đặt tay mình trên anh ta. Nếu Đức Chúa Trời không cho
thấy bất kỳ sự xác minh rõ ràng nào, chúng ta nên nói với anh ta một cách thẳng
thắn, "Chúng ta xin lỗi, nhưng các anh em không thể đặt tay trên
anh."
ST.