1 Các Vua 22: 34-40, “Bấy giờ, có một người nọ
ngẫu-nhiên giương cung của hắn và bắn trúng vua Y-sơ-ra-ên tại chỗ nối của áo
giáp. Vì vậy người nói với kẻ đánh xe của mình: "Hãy quay lại, đem ta ra
khỏi trận đánh; vì ta bị thương nặng." Và trận-chiến diễn ra ác-liệt trong
ngày đó, và nhà vua được đỡ dựng lên trong chiến-xa của mình trước mặt quân A-ram,
và chết vào buổi chiều, và máu từ vết thương chảy vào trên sàn chiến-xa. Lúc đó
một tiếng kêu-la truyền khắp quân-đội lúc mặt trời sắp lặn, rằng: "Mọi người
về thành của mình và mọi người về đất của mình." Thế là nhà vua chết và được đem về Sa-ma-ri, và họ
chôn nhà vua tại Sa-ma-ri. Rồi họ rửa chiến-xa ấy bên cạnh cái ao Sa-ma-ri, những
con chó liếm máu của người (bây giờ, các gái điếm tắm ở đó), theo lời của Đức GIAVÊ
mà Ngài đã phán. Bây giờ phần còn lại của công vụ của A-háp và mọi điều mà người
đã làm và cung-điện bằng ngà mà người đã xây và tất cả các thành mà người đã xây,
há chúng chẳng được viết trong Sách Sử-ký những Vua Y-sơ-ra-ên hay sao? Thế là
A-háp ngủ với tổ-phụ của mình, và A-cha-xia con trai của người thành vua trong chỗ
của người».
-
Trên chiến xa hoàng hôn ảm đạm,
Vết thương ta càng thấm đớn đau,
Lời Mi-chê ứng nghiệm sao ?
Phải chăng giờ hấp hối mau thế nầy ?
Nhớ lại tánh mình đầy kiêu ngạo,
Chê bò vàng bội đạo nhỏ nhoi,
Giê-sa-bên, ác quỷ tồi,
Người tay thước cũng hỡi ôi, mất quyền.
Trời hạn hán khắp miền đói kém,
Ngân sách quốc gia chiếm mất rồi,
Tám trăm rưỡi kẻ ăn chơi,
Do nàng chăm sóc tuyệt vời, quá tay.
Chúa với quỷ hai hàng đi giẹo,
Quan tâm ngựa la kẻo chết khô,
Dân ăn thiếu đủ bấy giờ,
Lòng ta nào có tình cờ nghĩ suy.
Hăm hai năm quyền uy lừng lẫy,
Vườn Na-bốt cướp lấy xấu thay,
Ê-li cảnh tỉnh thêm hoài,
Mà ta căm ghét tìm ngày diệt ông.
Đôi lần Chúa tỏ lòng thương xót,
Chiến thắng Sy-ri rất nổi danh,
Nhưng không từ bỏ Ba-anh,
Mũi tên quân địch ta đành chết thôi.
Máu ra nhiều, thế đời con hết,
Chúa ơi, tha tội ác của con,
Đền ngà, gác tía hết trơn,
Cho con trong Chúa tâm hồn nghỉ ngơi.
Minh Khải 11-10-2018