Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

2 CÔ-RIN-TÔ BÀI 18



ĐƯỢC GẮN KẾT, ĐƯỢC XỨC DẦU, ĐƯỢC ĐÓNG ẤN, ĐƯỢC BẮT LẤY, ĐƯỢC KHUẤT PHỤC, VÀ ĐƯỢC DẪN DẮT ĐỂ RẢI HƯƠNG THƠM CỦA ĐẤNG CHRIST (2)
Kinh Thánh: 2 Cô-rin-tô 1:21-22; 2:14-16
Phao-lô là gương mẫu về việc sống Christ vì Hội thánh. Theo lời của ông trong 2 Cô-rin-tô, nếu muốn sống Christ vì Hội thánh, chúng ta cần được gắn kết, được xức dầu, được đóng ấn, được bắt lấy, được khuất phục, và được dẫn dắt để rải hương thơm của Đấng Christ. Trong 2:14 Phao-lô nói: “Song tạ ơn Đức Chúa Trời, Ngài lãnh đạo chúng tôi cách khải hoàn trong Đấng Christ luôn luôn, và bởi chúng tôi mà rải mùi thơm về sự tri thức Ngài khắp chốn”. Trong câu này, Phao-lô dùng hai ẩn dụ: phu tù trong cuộc diễu hành khải hoàn và người-mang-hương rải hương thơm trong một cuộc diễu hành đó. Là người-mang-hương, các sứ đồ rải hương thơm về sự tri thức của Christ trong chức vụ khải hoàn của Ngài như trong một cuộc diễu hành khải hoàn. Các sứ đồ là những người-mang-hương như thế trong chức vụ của Christ và cũng là những phu tù trong đoàn diễu hành khải hoàn của Ngài. Phao-lô được gắn kết, được xức dầu, được đóng ấn, được bắt, được khuất phục và và được dẫn dắt để rải hương thơm của Christ. Chúng ta cũng cần kinh nghiệm tất cả những vấn đề này để có thể rải hương thơm của Christ.

RẢI HƯƠNG THƠM
2 Cô-rin-tô 1:21, 22 và 2:14-16 là những câu tuyệt vời. Trong 5 câu này, có nhiều lẽ thật lạ lùng. Theo 1:21 và 22, chúng ta phải được gắn chặt với Christ, chúng ta phải được Đức Chúa Trời xức dầu, và phải được Linh đóng ấn. Hơn nữa, theo 2:14-16, chúng ta cần được bắt lấy, được khuất phục và và được dẫn dắt. Tất cả những điều này là để chúng ta có thể rải hương thơm của Đấng Cứu Rỗi chúng ta, hương thơm của Đấng mà chúng ta yêu vô vàn. Trong chức vụ của tôi, tôi không chỉ là một giáo sư hay một người rao giảng—tôi là người rải hương thơm của Chuá tôi. Tôi yêu Ngài cuồng nhiệt, và tôi ao ước rải hương thơm của Ngài. Mỗi người trong sự khôi phục của Chuá phải là người rải hương thơm của Christ. Dù đi đâu, chúng ta cũng phải rải hương thơm này.
Một số người tự hỏi tại sao nhiều Cơ Đốc nhân trong đất nước này sẵn sàng tiếp nhận chức vụ của tôi. Lí do là tôi đang rải hương thơm của Christ. Đây là công việc duy nhất của tôi, nghề nghiệp duy nhất của tôi. Chuyên ngành của tôi trong trường đại học thiên thượng này là rải hương thơm của Đấng Christ. Tôi mong rằng trong nhiều năm tới, nhiều người trong chúng ta, nhất là những người trẻ, sẽ dấy lên để rải hương thơm của Đấng Christ. Hỡi những người trẻ, khát vọng của anh em nên là rải hương thơm của Đấng Christ. Về điều này, anh em cần nói: “Bởi ân điển của Chuá, tôi sẽ trở thành người rải hương thơm của Đấng Christ bất cứ nơi nào tôi đi”.
Tôi tin rằng trong mười năm tới, nhiều người trong những người trẻ ngày hôm nay sẽ trở thành những người rải hương thơm của Đấng Christ. Tôi tin rằng vẫn còn có thời gian để người trẻ lớn lên và được Chuá dùng. Vì Cơ Đốc nhân chưa trưởng thành nên Cô Dâu chưa sẵn sàng cho Chuá đến. Chuá sẽ không đến vì Cô Dâu cho đến khi nàng trưởng thành và sẵn sàng cho Ngài. Cho đến khi Cô Dâu được sửa soạn, Chuá vẫn tiếp tục thi hành sự quản trị của Ngài và thực hiện chức vụ thiên thượng của Ngài để đẩy nhanh tiến trình trưởng thành của chúng ta. Chúng ta không thể trưởng thành trong chốc lát. Bất cứ điều gì thuộc sự sống cũng đều cần thời gian để lớn lên. Có thể làm hàng trăm hoa giả trong một ngày, nhưng hoa thật cần có thời gian để lớn lên. Tôi tin rằng trong suốt thời gian cần thiết để Cô Dâu lớn lên và trưởng thành, nhiều người trẻ sẽ rải hương thơm của Đấng Christ. Trong nhiều năm tới, Chuá có thể dẫn dắt những người nào đó đến những nơi khác nhau. Bất cứ nơi nào chúng ta đi, chúng ta nên rải hương thơm.
Tôi có thể làm chứng rằng sự chống đối sự khôi phục của Chuá thật ra là một dấu hiệu tích cực. Đó là dấu hiệu cho thấy rằng sự khôi phục thật sự là của Chuá và rằng đó là chuyển động của Ngài trên đất. Ha-lê-lu-gia, chúng ta ở trong sự khôi phục của Chuá! Chúng ta đang lớn lên, và chúng ta đang được dấy lên để rải hương thơm của Christ.
ĐƯỢC GẮN CHẶT CÁCH TẬP THỂ VỚI ĐẤNG ĐƯỢC XỨC DẦU
Trong 1:21 Phao-lô nói: “Nhưng, Đấng làm cho vững bền (gắn kết) chúng tôi với anh em trong Christ, và đã xức dầu cho chúng tôi, ấy là Đức Chúa Trời”. Phao-lô không được gắn kết với Christ theo cách cá thể. Đúng ra, ông nói rằng các sứ đồ được gắn kết với tất cả những tín đồ khác. Tiếng Hy Lạp dịch chữ “với” trong câu 21 có nghĩa là cùng với. Cùng với tất cả những tín đồ còn lại, các sứ đồ đã được gắn chặt với Christ, Đấng được xức dầu. Điều này chứng minh rằng Phao-lô không cá thể. Dù ông là sứ đồ vĩ đại nhất, ông vẫn cần tất cả những tín đồ khác. Chính cùng với những tín đồ ở Cô-rin-tô này mà ông được gắn chặt với Christ. Do đó, ông được gắn chặt với Ngài cách tập thể chứ không phải cách cá thể.
Đấng mà chúng ta được gắn kết là Đấng Christ, Đấng được xức dầu của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh khải thị rằng tất cả dầu của Đức Chúa Trời đã được đổ ra trên Đấng được xức dầu của Đức Chúa Trời. Ngoài Ngài không có dầu xức, không có sự xức dầu. Khi sự xức dầu đổ trên Christ thì tiến trình của sự xức dầu được hoàn tất. Không có dầu nào khác hơn dầu ở trên Christ, Đấng được xức dầu. Đức Chúa Trời không thực hiện sự xức dầu nào thêm nữa. Điều Ngài làm cho chúng ta ngày nay là gắn kết chúng ta lại với Đấng được xức dầu này. Vì chúng ta đã được gắn kết với Ngài nên chúng ta được gắn kết với sự xức dầu. Vì lí do này, sự xức dầu theo sau sự gắn kết. Đức Chúa Trời đã gắn kết chúng ta, và Ngài cũng đã xức dầu chúng ta. Sau khi được gắn kết, tự phát chúng ta được xức dầu.
Anh em có biết rằng được Đức Chúa Trời xức dầu có nghĩa gì không? Có nghĩa là chúng ta được đặt vào trong mọi sự phong phú của Đức Chúa Trời Tam-Nhất. Những sự phong phú của Đức Chúa Trời Tam-Nhất bây giờ là dầu xức, và dầu xức này đã đổ ra trên Đấng Christ. Khi được gắn kết với Christ, chúng ta ở dưới sự xức dầu. Như vậy, chúng ta được xức dầu. Chúng ta được đặt vào trong sự vui hưởng thực tiễn của mọi sự phong phú của Đức Chúa Trời Tam-Nhất.
ĐƯỢC CHUÁ SỞ HỮU
Trong 1:22 Phao-lô nói tiếp rằng Đức Chúa Trời cũng đã đóng ấn chúng ta và ban của đặt cọc là Linh trong lòng chúng ta. Sự xức dầu trong câu 21 là sự đóng ấn. Vì Đức Chúa Trời đã xức dầu chúng ta trong Christ nên Ngài cũng đóng ấn chúng ta trong Ngài. Ấn này là con dấu được Đức Chúa Trời đặt trên chúng ta. Dấu này có thể được so với chữ kí. Hễ khi mua một cuốn sách mới, lập tức tôi kí tên trên đó. Mọi quyển sách của tôi đều có chữ kí của tôi. Việc kí tên trên sách minh hoạ việc được Đức Chúa Trời đóng dấu có nghĩa gì. Nếu muốn sống Christ, chúng ta phải gắn kết với Ngài và vui hưởng sự xức dầu. Khi đó, sự xức dầu này sẽ trở thành con dấu cho thấy rằng chúng ta được Chuá sở hữu. Bây giờ chúng ta đã được xức dầu và được đóng ấn, chúng ta không còn thuộc về Sa-tan hay thế giới nữa. Thậm chí chúng ta không còn thuộc về chính mình nữa. Chúng ta thuộc về Chuá, thuộc về Christ, Đấng được xức dầu của Đức Chúa Trời. Ha-lê-lu-gia, chúng ta là của Ngài!
Để sống Christ, trước hết chúng ta phải có Christ. Cùng một nguyên tắc như vậy trong việc tiêu tiền. Tiêu tiền đòi hỏi chúng ta phải có tiền để tiêu. Nếu nợ nần và không có tiền trong tài khoản thì chúng ta không có tiền để tiêu. Cũng vậy, nếu không có Christ, chúng ta không thể sống Ngài. Nhưng vì chúng ta được gắn kết với Đấng chịu xức dầu, được xức dầu bằng những sự phong phú của Đức Chúa Trời Tam-Nhất, và cũng được đóng ấn nên chúng ta có tài sản thuộc linh cần thiết để viết “những ngân phiếu” và để rút những sự giàu có từ tài khoản ngân hàng thuộc linh. Chúng ta có thể sống Christ vì chúng ta có Christ; chúng ta có Christ vì chúng ta được gắn kết, được xức dầu, và được đóng ấn. Phao-lô, khuôn mẫu của một người sống Christ vì Hội thánh, đã được gắn kết, được xức dầu, và được đóng ấn. Một người như thế giàu có dư dật để dùng cho Hội thánh.
HOÀN TOÀN ĐƯỢC BẮT LẤY VÀ ĐƯỢC KHUẤT PHỤC
Dù đã được gắn kết, được xức dầu, và được đóng ấn, chúng ta vẫn cần được Christ bắt lấy hoàn toàn. Có phải một phần rất nhỏ trong bản thể của anh em chưa được Chúa bắt lấy không? Có lẽ phần lớn bản thể bề trong của anh em chưa được Ngài bắt lấy. Có thể một anh em nào đó đã được Christ bắt lấy phần nào tự nhủ rằng: “Ngày mai lại là ngày của Chuá. Tôi không muốn đi nhóm, nhưng tôi cần phải đi. Tôi tiếc vì tôi đã trở thành một Cơ Đốc nhân. Bây giờ tôi đã được cứu, tôi biết rằng tôi không thể thoát khỏi Chuá, tôi muốn trốn khỏi Ngài, nhưng không thể. Christ sẽ không để cho tôi trốn. Hơn nữa, vợ tôi yêu Chuá và sốt sắng vì nếp sống Hội thánh. Cô ấy dẫn con cái đi đến Hội thánh. Tôi muốn làm điều gì đó hơn là đi nhóm ngày mai, nhưng tôi bị gia đình tôi thắng hơn. Tất cả họ đều muốn tôi đi nhóm. Do đó, tôi không có lựa chọn nào trong vấn đề này. Ngay mai, tôi phải đi nhóm để chịu khổ và cảm thấy khổ sở”. Đây là thái độ của một người bị Christ bắt lấy chỉ ở mức rất giới hạn.
Nếu chúng ta không được Christ bắt lấy, chúng ta không thể sống Ngài. Chắc chắn tôi đã học được bí quyết này. Đừng nghĩ rằng tôi luôn sẵn sàng được Chuá bắt lấy. Có khi một phần của bản thể tôi không bằng lòng để được Ngài bắt lấy. Tôi đã học biết rằng nếu muốn bị bắt lấy, chúng ta cần ân điển. Hễ khi nào anh em cảm nhận một phần của mình chưa sẵn sàng để được Chuá bắt lấy thì hãy nhớ rằng anh em đã được gắn kết, được xức dầu, và được đóng ấn. Lắm khi cảm nhận có một sự không sẵn sàng như thế trong tôi, tôi nhớ lại rằng đã được gắn kết, được xức dầu và được đóng ấn. Khi đó, tôi nhận ra rằng đó là phần định của tôi để được bắt lấy và được khuất phục hầu cho tôi có thể sống Christ. Chỉ những người được Christ bắt lấy, được Ngài khuất phục mới có thể sống Ngài vì Hội thánh. Đây là phần định của chúng ta và cuối cùng, về điều này, chúng ta không có lựa chọn, sở thích hay ý kiến. Chúng ta phải được bắt lấy và được khuất phục.
Anh em đã được Chuá khuất phục chưa? Tôi biết một số người vợ cuối cùng cũng bị chồng mình khuất phục. Sau nhiều năm, họ sẵn sàng nhận ra chồng là đầu. Nhưng để được chồng khuất phục hầu như không tốt bằng để được Christ khuất phục. Christ luôn luôn nhẹ nhàng nhưng Ngài mạnh mẽ và kiên trì. Nếu cần, Ngài có thể chờ đợi cho đến khi chúng ta sẵn sàng được Ngài khuất phục. Nếu ngày nay chúng ta không sẵn sàng được khuất phục, Ngài có thể chờ đợi thêm một năm nữa thậm chí lâu hơn. Nếu chúng ta không được khuất phục trong thời đại này, Ngài biết chúng ta sẽ được khuất phục trong thời đại kế tiếp, hoặc trong Giê-ru-sa-lem Mới. Cuối cùng, tất cả chúng ta đều được Chuá khuất phục. Được khuất phục ngày nay thì tốt hơn nhiều. Thật là khôn ngoan và cũng rất ích lợi để được khuất phục ngay bây giờ. Thậm chí chỉ chờ đợi một thời gian ngắn trước khi chúng ta bị khuất phục cũng có thể làm cho chúng ta chịu nhiều mất mát.
Tôi có thể làm chứng rằng tôi không hối tiếc khi được Christ khuất phục. Khi còn trẻ, tôi có một công việc rất tốt với một khoảng thu nhập khá. Rồi một ngày kia, Christ đến yêu cầu tôi bỏ việc để phụng sự Ngài trọn thời gian. Tuy nhiên, tôi có nhiều câu hỏi. Chuá bảo tôi chỉ tin Ngài. Tôi nói với Chuá rằng tôi sẵn sàng chịu đói vì Ngài, miễn là Ngài chăm sóc vợ con tôi. Chuá khích lệ để tôi tin rằng vợ con tôi sẽ được Ngài chăm sóc. Tuy nhiên, tôi lo lắng cho những gì sẽ xảy ra cho gia đình tôi nếu tôi bỏ việc để phụng sự Chuá. Tôi biết rằng Chuá là Đấng Toàn Năng, nhưng tôi vẫn cảm thấy để tự tôi chăm sóc gia đình thì an toàn hơn. Tôi tranh chiến với Chuá một thời gian dài. Tôi tự hỏi tại sao Ngài ban cho tôi vợ con nếu Ngài định để tôi phụng sự Ngài. Nhưng sau giây lát, tôi đã nhượng bộ Chuá. Điều này cách đây đã gần năm mươi năm, và tôi có thể làm chứng rằng Chuá đã thưởng cho tôi gấp trăm lần hơn. Ý của tôi ở đây là hễ khi Chuá đòi hỏi chúng ta làm điều gì đó, nhất định Ngài sẽ cung cấp cho chúng ta. Sống Christ không chỉ là một yêu cầu mà còn là một đòi hỏi hàm ý đến một lời hứa. Mọi yêu cầu trong Tân Ước đều hàm ý rằng Chuá sẽ cung cấp những gì chúng ta cần để đáp ứng yêu cầu. Càng đòi hỏi chúng ta, Ngài càng cung cấp cho chúng ta.
Để sống Christ, trước hết chúng ta phải được Chuá bắt lấy rồi sau đó được Ngài khuất phục. Nếu tôi cứ ở lại với công việc và không rời bỏ để phụng sự Chuá trọn thời gian thì ắt hẳn đó là dấu hiệu cho thấy tôi không được bắt lấy và được khuất phục. Nếu vậy thì có lẽ tôi đã không được Chuá dùng để dấy lên những Hội thánh trong sự khôi phục của Ngài. Có nhiều Hội thánh được dấy lên hay không đều tùy thuộc vào việc một người có được bắt lấy và được khuất phục hay không. Những gì Chuá có thể làm qua anh em cũng tùy thuộc vào việc anh em có sẵn sàng để được Ngài bắt lấy và khuất phục hay không. Do đó, vấn đề quan trọng là được Christ bắt lấy và khuất phục.
ĐƯỢC CHRIST LÃNH ĐẠO
Có thể Phao-lô thưa với Chuá: “Chuá Jesus ơi, cảm tạ Ngài, vì Ngài đã gắn chặt tôi, xức dầu cho tôi, đóng ấn tôi, bắt lấy tôi, và khuất phục tôi. Bây giờ tôi sẵn sàng để được Ngài lãnh đạo”. Khi đó, Chuá sẽ đến để lãnh đạo Phao-lô vào trong cuộc diễu hành khải hoàn của Ngài. Là một sứ đồ, Phao-lô không làm điều gì theo sự chọn lựa riêng, sở thích riêng hay khẩu vị riêng của mình. Trái lại, ông thật sự được Chuá lãnh đạo. Phao-lô nhận sự lãnh đạo của Chuá dù sự lãnh đạo đó là gì. Về sự lãnh đạo của Chuá, Phao-lô không có lựa chọn nào. Như ẩn dụ trong 2:14 chỉ ra, ông tự xem mình là phu tù được đặt trong cuộc diễu hành khải hoàn của Christ, một cuộc diễu hành kỷ niệm chiến thắng của Christ. Làm thế nào một người bị bắt lấy như thế có sự lựa chọn? Không có lựa chọn nào cho phu tù. Vì Phao-lô, một phu tù, sẵn sàng để được dẫn dắt nên bất cứ nơi nào ông đi cũng đều là sự dẫn dắt của Chuá. Phao-lô không đi vào Tiểu Á để thực hiện công tác rao giảng phúc âm. Không, chuyến đi của ông là một sự chuyển động trong cuộc diễu hành của Christ. Cuộc diễu hành khải hoàn của Christ đang tiến lên qua Tiểu Á và hướng đến Ma-xê-đoan và A-chai. Phao-lô ở trong cuộc diễu hành được Đức Chúa Trời lãnh đạo để kỷ niệm chiến thắng của Con Đức Chúa Trời.
Tôi không tin rằng việc tôi đến đất nước này là một loại công tác truyền giáo. Đó cũng là một chuyển động trong cuộc diễu hành của Christ, tức kỷ niệm của Chuá về chiến thắng của Ngài trong sự khôi phục. Là một người được bắt lấy, được khuất phục, và được dẫn dắt, tôi là một phu tù trong cuộc diễu hành này. Ngợi khen Chuá vì cuộc diễu hành kỷ niệm chiến thắng của Christ trong sự khôi phục đã đến đất nước này!
Nhờ được gắn chặt, được xức dầu, được đóng ấn, được bắt lấy, được khuất phục, và được dẫn dắt, chúng ta rải hương thơm của Đấng Christ. Việc rải hương thơm này thật ra là sống Christ. Christ mà chúng ta sống có hương thơm, và thậm chí Ngài là hương thơm này. Do đó, khi rải hương thơm của Christ, chúng ta rải chính Đấng Christ.
Việc rải Christ như là hương thơm có một hiệu quả: đó là vấn đề sự sống hoặc sự chết. Đối với những người được Đức Chúa Trời chọn thì việc rải hương thơm dẫn đến sự sống. Nhưng đối với những người khác thì việc rải hương thơm này dẫn đến sự chết. Đây là một vấn đề hết sức nghiệm trọng, và Phao-lô hỏi: “Ai đương nổi sự nầy ư?” (2:16).
Ngợi khen Chuá vì chúng ta có thể là những người rải hương thơm của Đấng Christ. Khi được gắn kết, được xức dầu, được đóng ấn, được bắt lấy, được khuất phục, và được dẫn dắt, chúng ta sẽ rải hương thơm của Đấng Chris-