Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

TRỞ VỀ GHINH-GANH-


Trờ về Ghinh-ganh bước tới đấy,
Tâm linh ta ơi, phải bước thôi,
Mười hai hòn đá chôn vùi,
Dưới Giô-đanh chảy thời mùa xuân.
Khi ma-na trời ngừng rơi xuống,
Vào ngày qua sông hưởng vui vầy,
Khởi ăn lương thực đất nầy,
Hổ ngươi Ai-cập từ rày lăn xa.
Đến các hòn đá là chứng cớ,
Kết khối tiêu biểu ở bờ sông,
Hột rang ăn quá thỏa lòng,
Không men bánh thánh vô cùng thánh thiên.
Quân đội Chúa cứu quyền năng đấy,
Đất hứa chinh phục ấy mục tiêu,
Ghinh-ganh chết sống cao siêu,
Giả từ sa mạc quá nhiều đau thương.
Nơi sức mạnh Chúa luôn chiến thắng,
Ngươi đoạt thành lũy chẳng khó gì,
Cất quân đánh thắng nhớ ghi,
Trở về căn cứ diệu kì Ghinh-ganh.
Nếu bại trận khi tranh chiến giặc,
Ngươi chạy trốn trước mặt địch quân,
Buồn rầu, xấu hổ muôn phần,
Tâm linh hỡi, thật rất cần về đây.
Mãi khi đất hứa nầy chinh phục,
Bàn tay ngươi thỏa sức vẫy vùng,
Si-lô lều trại dựng xong,
Phụng thờ Chúa thánh vô cùng nghiêm trang.
Đóng trại Ghinh-ganh, thường về đó,
Nơi dân thánh tạm ở xuất binh,
Đến khi toàn xứ thanh bình,
Giô -đanh neo chắc tâm linh ngươi mà.
Minh Khải 15-10-2017
(Giô suê 4:19,20; 5:10, 9:6; 10:6,15, 43; 18:1).