Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

BƯỚC ĐI TRONG ĐỨC LINH-


Rô-ma 8: 1-2: "Vậy bây giờ, những ai ở trong Đấng Christ Jêsus sẽ không bị kết tội nữa;  vì luật của Thánh Linh sự sống trong Đấng Christ Jêsus đã giải phóng tôi(l) khỏi luật của tội lỗi và sự chết. Làm thế nào để đi theo Thánh Linh?"
Galati 5:16 "Vậy tôi nói, hãy bước đi theo Thánh Linh, đừng thỏa mãn những dục vọng xác thịt".
Bước đi theo Đức Linh có nghĩa là gì?
Đối với tôi, bước đi trong Thánh Linh là đang bước đi trong việc hoàn thành lời của Ngài. Khi ai đó xúc phạm tôi, nhưng tôi không vấp phạm, là tôi đang bước theo Thánh Linh. Khi tôi bị sỉ nhục, nhưng tôi không quan tâm bởi vì tôi đã chết với bản ngã mình. Khi tôi yêu thương ai tôi không nên yêu theo cách thiên nhiên, khi tôi phải tức giận, nhưng sự tức giận đó đã nhanh chóng nhường chỗ cho tình yêu và sự tha thứ, thì tôi đang bước đi trong Đức Linh rồi. Khi tôi có điều gì đó chống lại anh em, hoặc biết rằng anh ta có một cái gì đó chống lại tôi và tôi đi đến anh đó và tiếp cận với anh ta, thì khi đó tôi đang bước đi theo Thánh Linh. Khi tôi đồng ý với một người tấn công tôi, hơn là tự bảo vệ bản thân mình, khi đó tôi đang bước trong Thánh Linh.

Khi tôi nhìn một người phụ nữ, không phải với dục vọng, nhưng với sự thuần khiết cặp theo, thà tôi muốn móc mắt tôi hơn là xúc phạm Đức Chúa Trời thánh khiết của tôi. Khi mọi người biết rằng lời của tôi là mối dây ràng buộc của tôi, tôi không phải đính kèm lời thề với lời của mình, thì tôi đang bước đi trong Đức Linh. Khi tôi bị tấn công và tôi xoay má khác cho người đó đánh, khi tôi có thể chúc phước cho những người rủa sả tôi và cầu nguyện cho những người ghét tôi vô cớ, khi đó tôi đang bước trong Đức Linh. Nếu tôi có thể yêu, không chỉ yêu những người yêu tôi, mà yêu những người ghét tôi, khi tôi làm điều tốt cho một ai đó và tôi chắc chắn không ai biết viêc đó, thì tôi đang bước trong Thánh Linh. Khi tôi nói chuyện với Chúa suốt ngày, thì thầm những suy nghĩ yêu thương đối với Ngài, thì tôi đang bước theo Thánh Linh.
Khi tôi kiêng ăn, và không ai biết về điều đó, khi tôi khước từ lo lắng, khi tôi quyết định làm tất cả mọi thứ bằng lời cầu nguyện, cầu khẩn và tạ ơn, khi tôi đánh giá người khác theo cùng tiêu chuẩn mà tôi tự đánh giá mình, thì tôi đang bước đi theo Đức Thánh Linh. Khi hai con đường mở ra trước mặt tôi, và tôi chọn lối đi hẹp--, khi tôi làm tất cả những điều này và người ta biết tôi làm vì cớ họ,-- khi thảm họa tấn công mạng sống tôi và đáp ứng của tôi là ca ngợi Cha tôi trên trời và tôn cao Danh Chúa Jêsus, thì tôi đang bước đi trong Thánh Linh trong cả ba trường hợp. Khi tôi làm tất cả những điều này và có sự bình an vượt quá sự hiểu biết dẫy đầy lòng tôi cách trọn vẹn, thì tôi biết rằng tôi đang bước đi theo Linh của Đức Chúa Trời hằng sống. Khi đó lòng tôi nóng cháy, nó tỏa ra ánh sáng mà người ta có thể nhìn thấy và họ được thu hút đến cùng Đấng Christ. Khi điều này xảy ra, tôi biết rằng tôi đang bước theo Thánh Linh!
Sự chính xác của giáo lí, kiến ​​thức thần học, tất cả các thông tin, nếu không có Linh của Chúa thì đó chính là tính chính thống chết chóc. Còn khi sự soi sáng của Lời, và tôi muốn nói rằng đó là Đức Thánh Linh đang làm việc trong chúng ta vì sự vui thích của Ngài, thúc đẩy chúng ta đi theo một hướng nào đó. Khi chúng ta đáp lại lời thúc giục đó, thì chúng ta đang bước theo Thánh Linh. Tất cả những điều tôi đã đề cập trên đây, tôi không bao giờ làm. Trên thực tế, bản chất của tôi là như vậy và tôi sẽ làm ngược lại hầu hết các ví dụ và được nền văn hóa của tôi hoan nghênh. Phần duy nhất của tôi trong việc này là quy phục các hoạt động bên trong của Đức Linh. Điều đó phải đến từ trong ra ngoài. Nếu nó đến từ bên ngoài như sự đóng kịch, thì cuối cùng tôi cũng sẽ kêu la "Khốn cho tôi! Tôi chết mất!" (Ê-sai 6:5)- "Khốn nạn cho tôi! Ai sẽ giải cứu tôi khỏi thân thể hay chết nầy?" (Rô ma 7:24).  
Nan đề là trong một khoảng thời gian dài, chúng ta không thể biết được sự sùng kính bên ngoài của một  người đến từ trong ra ngoài hay chỉ là sự nỗ lực hóa trang từ bên ngoài mà thôi. Thời gian và hoàn cảnh tất nhiên sẽ để lộ câu chuyện thật. Người nào vận hành và sống cuộc sống của mình bằng chính sự chính thống chết và cố gắng hoàn thiện một cuộc sống giống Đấng Christ từ bên ngoài, cuối cùng sớm hay muộn, cũng sẽ rơi vào sự kiêu ngạo, rồi cuối cùng sa ngã và thất bại. Nếu chúng ta cố gắng thực hiện các điều răn của Đức Chúa Trời bằng sức mạnh của mình, thì chúng ta sẽ thất bại hoàn toàn trong một thời gian ngắn ngủi, hoặc có một số thành công và tự cho mình là công chính, nhưng sau đó sẽ thất bại hoàn toàn. Việc này có thể mất một năm, nhưng tôi cũng thấy mất 30 năm thì người đó mới nằm dài, không đóng kịch được nữa..

Phần của tôi là đầu hàng và sinh hoa trái cho Thánh Linh, Đấng đang ở trong tôi. Tôi cũng có thể nghe được tiếng nói êm dịu nhỏ nhẹ của Chúa dẫn đưa và hướng dẫn tôi. Tôi cũng phải chân thành trong tất cả những gì tôi làm, hành động bên ngoài của tôi phải là sự phản ánh tình trạng bên trong của tôi. Đó là sự khác biệt giữa sự sống và sự chết. Tôi phải trau dồi mối quan hệ của tôi với Chúa Giêsu bởi vì khả năng của tôi để bước đi theo Đức Thánh Linh gắn liền trực tiếp với Đấng Christ trong tôi và mối quan hệ của tôi với Ngài. Tôi có thể thường xuyên bước vào sự hiện diện của Ngài. Chỉ bằng cách bước đi trong sự hiện diện của Ngài, bước đi trong Thánh Linh, tôi có thể được Ngài sử dụng làm ánh sáng cho bóng tối. Kinh nghiệm sự hiện diện của Ngài, thật trái ngược với việc tin tưởng chân lý thần học, có đức tin trong thông tin, đồng ý với một lẽ thật trừu tượng cũng là sự khác biệt giữa cuộc sống thuộc linh và cuộc sống xác thịt. Hội khôi phục rao giảng sự thần hóa, là con người trở thành thần nhân. Đó là một lẽ thật không tưởng, dùng lời dao to búa lớn, nhưng thực tế tín đồ hội đó không kinh nghiệm được lẽ thật trừu tượng đó.