"Vì nếu chúng ta sống, là sống
cho Chúa, và nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Cho nên dù sống hay chết,
chúng ta đều thuộc về Chúa cả" (Rô-ma 14: 8).
Khi người lính ở giữa chiến trường,
anh sẽ hiểu thấu đáo lời nầy: 'Hoặc chúng ta sống hay chúng ta chết , phía nào
cũng có thể xảy ra".
Linh của Chúa ở trong Đa-vít đã ép
buộc ông ta không chỉ phải thách thức Gô-li-át mà còn phải liều chết xông vào trận
chiến. Ba người bạn Hê-bơ-rơ tại ba-by-lôn nói với vị vua già nua độc ác đó rằng
Đức Chúa Trời của họ có thể sẽ cứu họ khỏi ngọn lửa. Có bao nhiêu người trong
Cơ Đốc giáo nói amen với điều đó? Tuy nhiên, nhiều giới Tin lành thường không
trích dẫn tuyên bố về đức tin như sau: "Còn nếu Ngài không cứu, thì xin đức
vua biết cho rằng chúng tôi cũng không phục vụ các thần của vua và không thờ lạy
pho tượng vàng mà vua đã dựng "(Đa. 3:18). Bạn thấy, dù họ sống hay chết,
họ sẽ tôn vinh Đức Chúa Trời của họ. Các bạn có thái độ như vậy không? Sống hay
chết cũng chấp nhận.
"Dù Chúa giết tôi, tôi vẫn
tin cậy Ngài"(Gióp 13:15). Gióp nói rằng thậm chí dù ông đã mất mọi thứ và
thậm chí nếu Đức Chúa Trời giết ông, thì ông vẫn tin tưởng Đức Chúa Trời của
mình. Phao-lô nói: "Vì đối với tôi, sống là Đấng Christ, còn chết là ích lợi"
(Phi líp 1:21).
Anh chị em ơi, chúng ta có thể
nói rằng đây là điểm kết cuộc chính yếu của chúng ta không? Cho dù chúng ta sống
hay chết, chúng ta sẽ làm vinh danh Đức Chúa Trời không? Có một câu Kinh Thánh
được nhiều người trong Cơ Đốc giáo trích dẫn là "Họ đã chiến thắng nó (sa
tan) nhờ huyết Chiên Con, Và nhờ lời làm chứng của họ; Họ chẳng tiếc sự sống của
mình cho đến chết"(Khải. 12:11). "Họ chẳng tiếc mạng sống của mình
cho đến chết"- Anh chị em ơi, đây là dấu hiệu của người thánh đồ chân
chính--không phải họ luôn luôn được cứu khỏi mọi tình thế, nhưng họ tôn vinh Đức
Chúa Trời bất kể hoàn cảnh của họ, thậm chí trong sự việc sống hay chết. Đây là
hội thánh Cơ Đốc bình thường. Đây là chứng cớ cho thế giới.
.