ĐƯỢC CHỨNG MINH
BỞI LINH CỦA SỰ
THÁNH KHIẾT
Trong bài trước,
chúng ta xem xét 7 từ quan trọng: chứng minh, phục sinh, thánh hóa, biến đổi, đồng
hóa, vinh hóa và hiển lộ. Chúng ta được chứng minh là các con Đức Chúa Trời bởi
sự phục sinh. Tiến trình phục sinh bao hàm sự thánh hóa, biến đổi, đồng hóa và
vinh hóa. Sự vinh hóa này cũng sẽ là sự hiển lộ của chúng ta.
Tất cả 7 điều
này diễn ra bởi Linh và với sự sống. Đức
Chúa Trời chứng minh chúng ta và làm cho chúng ta trải qua tiến trình phục sinh
bởi Linh Ngài và với sự sống. Đức Chúa Trời cũng thánh hóa, biến đổi, đồng hóa,
vinh hóa chúng ta và đem chúng ta vào trong sự hiển lộ hoàn toàn của quyền làm
con bởi Linh với sự sống. Trong Sách La-mã, cả Linh lẫn sự sống thần thượng đều
được đề cập đến.
SỰ THÁNH KHIẾT,
THỂ YẾU THẦN THƯỢNG
Trong 1:4, tại
sao Phao-lô nói Linh của sự thánh khiết mà không nói Thánh Linh?
Có một sự khác biệt giữa Thánh Linh và Linh của sự thánh khiết. Sự thánh khiết
là thể yếu thần thượng, là tố chất của Đức
Chúa Trời. Vì vậy, Linh của sự thánh khiết là Linh của tố
chất thần thượng, trong khi Thánh Linh là Thân Vị
của Linh. Là con người sa ngã, chúng ta được
cấu tạo bằng tội lỗi. Nhưng là Con Đức Chúa Trời, Đấng Christ được cấu
tạo bằng sự thánh khiết. Sự thánh khiết là chính yếu tố của
Ngài. Sự thánh khiết ở đây không có nghĩa là hoàn hảo vô tội hay phân rẽ về vị
trí, nhưng chỉ về thể yếu thần thượng, là chính tố chất của bản thể Đức Chúa Trời.
Đấng Christ
đã
được chứng minh là Con Đức Chúa Trời theo Linh của sự thánh khiết.
Một lần nữa,
chúng ta có thể dùng sự sống thực vật để minh họa. Khi một cây cẩm chướng và
cây hoa huệ vừa mới nảy mầm, trông chúng có thể rất giống nhau. Nhưng khi những
cây hoa này lớn lên, dần dần chúng được chứng minh theo thể yếu sự sống ở bên trong. Cũng theo nguyên tắc
này, Linh của sự thánh khiết là thể yếu sự sống bên trong Chúa Jesus. Khi Ngài
sấng trên đất trong xác thịt, Ngài có thể yếu của sự sống
thần thượng; này bên trong. Vì thể yếu sự sống của Ngài là theo bản thể của Đức
Chúa Trời, nên đó cũng là thể yếu của sự thánh khiết. Theo sự
hiểu biết của chúng tôi, từ thánh khiết chỉ về sự biệt riêng, khác với mọi điều
tầm thường. Vì thể yếu của Đức Chúa Trời là có một không hai nên Đức Chúa Trời
tách biệt với mọi điều không phải là chính Ngài. Sự
thánh khiết được nói đến trong câu 4 là thể yếu thần thượng ở trong Chúa Jesus khi Ngài
sống trên đất. Giống như một đóa hoa cẩm chướng được chứng
minh theo thể yếu sự sống bên trong nó tin Chúa Jesus cũng được
chứng minh bởi sự phục sinh nhờ thể yếu sự sống thần
thượng bên trong Ngài.
Chúng tôi đã nêu
lên rằng tất cả chúng ta đều cần hầu việc Đức Chúa Trời trong Phúc Âm
của Con Ngài. Hầu việc Đức Chúa Trời trong Phúc Âm nghĩa là không những hầu việc
Ngài trong những điều như cứu chuộc, xưng công chính
và tha thứ, nhưng đặc biệt là trong vấn đề quyền làm con. Tất cả sự hầu việc
trong các Hội Thánh địa phương nên là hầu việc
trong Phúc Âm về quyền làm con. Theo Phúc Âm này, tội nhân trong xác thịt có thể
được biến đổi thành những người con của Đức Chúa Trời trong Linh. Thật là tin
vui!
ÁP DỤNG ĐỨC CHÚA
TRỜI TAM NHẤT
Trong bài này,
chúng ta cần thấy sự chứng minh, phục sinh, thánh hóa, biến đổi, đồng hóa, vinh
hóa và hiển lộ đều được thực tại hóa nhờ Linh của sự thánh khiết. Để hiểu điều
này, chúng ta cần nhận biết gia tể của Đức Chúa Trời là ban phát chính Ngài vào
trong con người. Sự kiện Đức Chúa Trời là Tam-Nhất-Cha,
Con và Linh -có liên quan đến gia tể của Ngài, đến sự
ban phát chính Ngài vào trong chúng ta. Đức Chúa Trời Cha được hiện thân trong
Đức Chúa Trời Con, và Đức Chúa Trời Con được thực tại hóa, truyền dẫn, được
chúng ta kinh nghiệm và có được trong Đức Chúa Trời
Linh. Là Thân Vị thứ ba trong Thần Cách, Linh là Đức Chúa Trời trở nên thực tại
hóa và kinh nghiệm của chúng ta. Điều đó có nghĩa là
việc Đức Chúa Trời Tam-Nhất được áp dụng cho chúng ta là bởi Linh của Đức Chúa
Trời. Vì lý do đó, trong kinh nghiệm của chúng ta, Đức Chúa Trời Tam-Nhất là
Linh.
Dòng
điện
là một minh họa về Linh như là sự áp dụng Đức Chúa Trời Tam-Nhất.
Ngoài dòng điện, người ta không áp dụng được điện. Trong việc áp dụng điện, điện
cần phải trở nên một dòng điện. Tuy nhiên, dòng điện không phải là một điều gì
đó khác hơn điện. Dòng điện đơn giản là điện đang chuyển động.
Theo cùng nguyên tắc, sự áp dụng Đức Chúa Trời Tam-Nhất cho chúng ta là Linh.
Linh là dòng Đức Chúa Trời Tam-Nhất dể chúng ta áp dụng; Ngài là Đức Chúa Trời
Tam-Nhất đang chuyển động.
ĐẤNG CHRIST LÀ LINH -
BẠN - SỰ - SỐNG
Tân ước khải thị
rõ rằng Đấng Christ
ngày
nay là Linh ban-sự-sống (1Cô. 15:45b). Điều đó có nghĩa là Đấng Christ là Linh,
là dòng của Đức Chúa Trời Tam-Nhất cho chúng
ta áp dụng trong kinh nghiệm. Sự hiểu biết này có thể khác với thần học truyền
thống nhưng lại tương ứng với Lời thuần khiết của Đức Chúa Trời. Tân ước khải
thị rằng Đấng Christ,
tức
Đức Chúa Trời nhục hóa làm người, chết trên thập tự giá vì tội lỗi của chúng
ta, đã phục sinh từ kẻ chết, thăng thiên lên các từng trời, được vinh hóa và
lên ngai như Vua, như Đầu và Chúa trên tất cả. Chính Đấng Christ này cũng
là Linh ban-sự-sống.
Tất cả những điều
khách quan về Đấng Christ
là
ai và là gì đều được Cơ-đốc giáo chính thống nhận biết và dạy dỗ. Tuy nhiên, vấn
đề Đấng Christ
là
Linh ban-sự-sống rõ ràng đã bị xao lãng. Điều đó là do sự xảo quyệt
của Sa-tan. Một người có thể nói về điện và những gì điện
có thể thực hiện cho họ, nhưng họ bỏ qua dòng điện. Thảo luận về điện mà không
áp dụng điện thì có ích lợi gì? Tôi không biết nhiều về điện, nhưng nhờ áp dụng
điện, tôi được hưởng những lợi ích của
nó. Cũng theo nguyên tắc này, ngày nay nhu cầu của chúng ta chính yếu không phải
là kiến thức khách quan về giáo lý, nhưng là kinh nghiệm chủ quan về dòng chảy
của Đức Chúa Trời Tam-Nhất.
Kẻ thù quỷ quyệt
của Đức Chúa Trời là Sa-tan có thể cho phép người ta biết Đấng Christ là Con Đức
Chúa Trời, nhục hóa làm người, chết trên thập tự giá để cứu chuộc chúng ta, đã
phục sinh và thăng thiên lên bên hữu ngai Đức Chúa Trời. Nhưng kẻ thù làm mù mắt
tín đồ đối với lẽ
thật quan trọng về Đấng Christ
là
Linh ban-sự-sống. 2Cô-rin-tô 3:6 nói văn tự giết chết, nhưng Linh ban sự sống.
Theo 2Cô-rin-tô 3:17, Chúa là chính Linh, và Linh
của Chúa ở đâu thì ở
đó có tự do. Câu 18 chép tiếp: “Chúng ta thảy đều
để mặt trần ngắm xem và chiếu lại vinh hiển của Chúa như một cái gương, thì đều
biến hóa nên cũng một hình tượng của Ngài, từ vinh hiển đến vinh hiển, như bởi
Chúa là Thánh Linh (nguyên văn: Chúa Linh) vậy”. Trong câu này, chúng ta thấy một
danh xưng tổng hợp-Chúa Linh. Ít Cơ-đốc nhân chú ý đến danh
xưng này của Chúa. Sự hiểu biết và kinh nghiệm Đấng Christ là Chúa
Linh cần được khôi phục. Tôi yêu thích kêu cầu danh Chúa Jesus, nhưng
tôi đặc biệt vui hưởng đụng chạm Ngài là Chúa Linh. Chúa Jesus ngày nay
là Linh ban-sự-sống kỳ diệu.
Chính điểm này
cũng được đề cập đến trong La-mã chương 8. Trong câu 9 của chương này Phao-lô
nói về Linh của Đức Chúa Trời nội cư trong chúng
ta, kế đến ông nói: “Song nếu ai không có Linh của Christ, thì nấy
chẳng thuộc về Ngài”. Câu này rõ ràng cho thấy ngày nay Linh của Đức Chúa Trời
là Linh của Đấng Christ.
Hơn
nữa, câu tiếp theo nói về Đấng Christ ở trong chúng ta. Sự kiện những từ này
được dùng hoán đổi cho nhau cho thấy Linh của Đức Chúa Trời là Linh của Đấng Christ và Linh
của Đấng Christ
là
chính Đấng Christ.
Linh
được nói đến trong La-mã chương 8 là chính Đấng Christ.
Đấng Christ này là
Linh ban-sự-sống ở trong linh
chúng ta. La-mã 8:16 chép: “Chính Thánh Linh cùng tâm linh chúng ta đồng chứng
(RcV: Chính
Linh
làm chứng với linh chúng ta)”. Câu này cho thấy rõ Thánh Linh là một với nhân
linh được tái sinh của chúng ta. Là Linh ban-sự-sống, ngày nay Đấng Christ là sự áp
dụng và-thực tại hóa của Đức Chua Trời Tam-Nhất. Hơn nữa, sự áp dụng và thực tại
hóa này đấng ở trong linh chúng
ta.
ÁP DỤNG ĐIỆN THIÊN
THƯỢNG
Bản thể
chúng ta giống như một tòa nhà. Trong tòa nhà này, Đấng Christ là điện
thiên thượng đã được lắp đặt vào. Chúng ta ngợi khen Chúa vì trong tòa nhà này
thọ điện thiên thượng đã đặt một công tắc-là nhân
linh của chúng ta. Linh chúng ta có thể sánh với công tắc nhờ đó chúng ta áp dụng
điện thiên thượng. Thật là một ngăn trở nếu điện dược lắp đặt
vào tòa nhà này mà không có công tắc. Ngợi khen Chúa vì công tắc là nhân linh!
Sử dụng công tắc này là bí quyết để kinh nghiệm Linh là sự áp dụng của Đức Chúa
Trời Tam-Nhất. Cần tự nhắc mình nhiều lần rằng Đấng Christ là thực
tại hóa của Đức Chúa Trời Tam-Nhất, tức là Linh trong linh chúng ta.
Nhiều người
trong chúng ta được dạy dỗ hãy suy gẫm về Chúa và những điều thuộc linh. Trong
sự suy gẫm ấy, chúng ta có thể nhớ lại thế nào Con Đức Chúa Trời đã nhục hóa,
thế nào Ngài đã sinh ra trong máng cỏ, làm việc như một người thợ mộc, thế nào
Ngài đã chịu đóng đinh, được phục sinh và thăng thiên. Tôi không
chống đối sự suy gẫm như vậy. Tuy nhiên, tôi muốn
nói lên rằng suy gẫm ấy quá khách quan. Nếu chỉ suy gẫm về Chúa, chúng ta sẽ
không vui hưởng sự áp dụng thực tế, tức thì về Ngài là Linh ban-sự-sống. Một
tín đồ có thể liên tục vui hưởng sự áp dụng Đấng Christ, mặc dầu
người ấy có thể không biết nhiều về Ngài theo giáo lý. Một lần nữa chúng ta hãy
xem xét minh họa về điện. Anh em có chờ đến khi hiểu biết về điện rồi mới áp dụng
điện không? Dĩ nhiên là không. Mặc dầu hiểu biết về điện là hữu ích nhưng điều
quan trọng là áp dụng. Nhiều Cơ-đốc nhân chú trọng vào việc
đạt được hiểu biết giáo lý về Đấng Christ, nhưng bỏ qua kinh nghiệm thực tế
về Ngài. Nhiều tín đồ không! biết cách áp dụng Ngài. Nếu muốn áp dụng Ngài,
chúng ta cần nhìn thấy Linh ban-sự-sống ngày nay là điện thần thượng trong linh
chúng ta.
KÊU CẦU DANH CHÚA
La-mã 10:12 cho
chúng ta cách sử dụng công tắc này. Câu này chép: “Vì chính Chúa chung của hết
thảy vẫn giàu có đối với mọi kẻ kêu cầu Ngài”. Điện thần thượng này phong phú
cho tất cả những ai “bật công tắc”, và cách “bật công
tắc” là kêu cầu danh Chúa. Bằng cách kêu cầu Chúa, chúng ta vận dụng linh. Nếu
chỉ suy nghĩ Chúa là gì đối với mình, chúng ta không tiếp xúc Ngài cách thực tế.
Hãy nhớ rằng 10:12 nói Chúa giàu có đối với tất cả những ai “kêu cầu”
Ngài. Thật đơn giản biết bao! Bằng cách kêu cầu danh Chúa Jesus, chúng ta
được giải phóng khỏi hư không của tâm trí thiên nhiên và được gìn giữ trong
linh.
KINH NGHIỆM NHỮNG
ĐIỀU LIÊN QUAN ĐẾN LINH
Sự chứng minh là
bởi sự phục sinh, tức là bao hàm sự thánh hóa, biến đổi, đồng hóa và vinh hóa.
Tất cả những điều kỳ diệu này đều ở trong Linh. Bằng cách chạm đến Linh, chúng
ta vui hưởng sự phục sinh và mọi điều bao hàm
trong đó. Sự phục sinh không phải là vấn đề giáo lý, nhưng tuyệt đối là vấn đề
chạm đến Linh. Cách đơn giản nhất để tiếp xúc Linh là kêu cầu danh Chúa Jesus. Càng chạm
đến Linh, chúng ta càng vui hưởng sự phục sinh và càng được
thánh hóa, biến đổi và vinh hóa.
Theo Sách La-mã,
là thực tại hóa của Đức Chúa Trời Tam-Nhất, Linh liên quan đến ít nhất mười điều.
Cả mười điều này đều liên quan đến kinh nghiệm của chúng ta về thực tại của sự
phục sinh.
Thánh Khiết
Trước hết Linh
liên hệ đến sự thánh khiết (1:4). Chúng tôi đã nêu lên rằng thậm chí Phao-lô
dùng từ hình của sự thánh khiết
trong
1:4. Nếu muốn dự phần vào sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, là thể yếu của bản
thể Đức Chúa Trời, chúng ta cần tiếp xúc với Linh.
Sự Sống
Trong 8:2, Linh
được gọi là Linh Sự Sống. Nhiều Cơ-đốc nhân ngày nay nói về sự sống
mà không nhận biết sự sống liên quan đến Linh. Sự sống
khó định nghĩa vô cùng. Khi nói về sự sống, tốt nhất là nói theo quan điểm kinh
nghiệm. La-mã 8:6 nói tâm trí đặt vào linh là sự sống. Ở trong sự sống nghĩa là
bản thể bề trong của chúng ta sống động. Bằng cách đặt tâm trí vào linh, chúng
ta sống động. Tuy nhiên, nếu đặt tâm trí vào hoàn
cảnh hay môi trường, anh em sẽ chết. Anh em sẽ cảm nhận bản thể bề trong của
mình bị sa sút. Nhưng nếu hướng tâm trí về linh và đặt tâm trí vào linh, anh em
sẽ lại sống động. Điều này cho thấy sự sống được biểu
lộ ra là tình trạng sống động.
Sự sống
cũng làm cho chúng ta đầy sinh lực. Sự sống thần thượng trong chúng ta không
bao giờ vơi cạn. Tôi có thể làm chứng rằng khi tôi phát ngôn trong chức vụ của
Chúa, sự sống bên trong làm cho tôi đầy sinh lực.
Hơn nữa, cũng
chính sự sống này làm chúng ta mạnh mẽ và thỏa mãn.
Khi kinh nghiệm sự sống, chúng ta không bao giờ có cảm nhận về sự trống rỗng
bên trong. Trái lại, chúng ta thỏa mãn cách dư dật. Vì
vậy, bởi sự sống, chúng ta trở nên sống động, đầy
sinh lực, mạnh mẽ và thỏa mãn. Càng tiếp xúc với Linh bằng cách kêu cầu danh
Chúa Jesus,
chúng
ta càng trở nên sống động, đầy sinh lực, mạnh mẽ và thỏa
mãn.
Luật
Theo 8:2, Linh
cũng liên quan đến luật. Câu này nói về luật của
Linh Sự Sống. Ở đây Phao-lô cho chúng ta biết rằng luật
này giải thoát chúng ta khỏi luật của tội và sự chết. Luật của Linh Sự Sống đối
kháng luật của tội và sự chết. Vì luật của Linh Sự
Sống cao hơn luật của tội và sự chết nên
luật của Linh Sự Sống giải thoát chúng ta khỏi luật ấy.
Chúng tôi đã nói
đến Linh của sự thánh khiết và Linh Sự Sống.
Thật ra, Linh là sự thánh khiết và sự sống.
Cũng theo-nguyên tắc này, Linh là luật giải phóng chúng ta khỏi luật của tội và
sự chết. Luật này là quyền năng tự phát, tự động. Mỗi khi chạm đến Linh, chúng
ta chạm đến luật này, quyền năng tự phát, tự động này.
Nếu thấy điều này, chúng ta sẽ nhận biết thật hư không khi đem hết năng lực của
mình ra để tự cải thiện. Thay vì nỗ lực, chúng ta chỉ cần tiếp xúc Linh và nhường
chỗ cho sự hành động tự phát của luật của Linh Sự Sống bên trong mình.
Bình An
Linh cũng liên
quan đến sự bình an. Tâm trí đặt nơi linh không những là sự sống, mà còn là
bình an. Bình an không những là vấn đề an nghỉ, mà hơn nữa còn là vui hưởng.
Không vui hưởng, chúng ta không thể có bình an thật. Yên lặng mà không vui hưởng
thì không phải là bình an. Linh là sự bình an đối với chúng ta. Khi tiếp xúc với
Linh, chúng ta có sự bình an sống động và thật.
Vui Mừng
La-mã 14:17
chép: “Vì nước Đức Chúa Trời chẳng tại sự ăn uống, nhưng tại sự công nghĩa,
bình an, vui vẻ trong Thánh Linh”. Câu này cho thấy Linh liên quan đến sự vui mừng.
Khi ở trong
Linh, chúng ta vui mừng, vui mừng đến nỗi có thể la lên ngợi khen Chúa. Đôi khi
chúng ta còn vui mừng đến nỗi thiếu tự chủ và những lời ngợi khen từ trong tự
phát tuôn tràn ra.
Hi Vọng
La-mã 15:13
chép: “Nguyện Đức Chúa Trời của sự hi vọng khiến cho anh em nhơn đức tin mằ được
đầy dẫy mọi sự vui vẻ, bình an, hầu cho
anh em nhờ quyền năng của Thánh Linh mà được hi vọng dư dật”. Chúng ta không cần
thiếu hi vọng, vì mỗi khi chạm đến Linh, chúng ta. có hi vọng. Thi-thiên 3:3
chép: “Nhưng, hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài là... Đấng làm cho tôi ngước dầu lên”.
Chúa là Đấng làm chúng ta ngước đầu lên. Điều đó có nghĩa là Ngài ban hi vọng
cho chúng ta. Khi ở trong Linh, đầu chúng ta ngước lên, và chúng ta đầy hi vọng.
Tình Yêu
La-mã 5:5 cho biết
Linh cũng liên hệ đến tình yêu: “Vì sự thương yêu của Đức Chúa Trời đã đổ vào
lòng chúng ta bởi Thánh Linh là Đấng đã ban cho chúng ta”. Hơn nữa, trong
15:30, Phao- lô nói về “sự thương yêu của Thánh Linh”. Khi tiếp xúc Linh, chúng
ta kinh nghiệm tình yêu.
Quyền Năng
Trong 15:13 và
19, Phao-lô đề cập đến quyền năng của Linh. Quyền năng này giống như máy phát
điện làm chúng ta đầy sinh lực từ bề trong. Khi ở trong Linh, chúng ta tự phát
được quyền năng của Thánh Linh làm cho mạnh mẽ.
Phục Vụ
La-mã 7:6 chép:
“Để chúng ta hầu việc Đức Chúa Trời theo cách mới của linh, chớ không theo cách
cũ của văn tự”. Câu này chỉ về môi liên hệ giữa Linh và sự phục vụ. Nếu không ở
trong Linh, chúng ta không thể hầu việc Chúa. Trong 1:9, Phao-lô nói ông ở trong linh mà hầu
việc Đức Chúa Trời trong Phúc Âm. Càng ở
trong linh, chúng ta càng hầu việc Chúa như những nô lệ sẵn lòng. Chúng ta sẽ nói: “Chúa Jesus ơi, con
bằng lòng hầu việc Ngài như nô lệ của Ngài”.
Rao Giảng Phúc Âm
Cuối cùng,
sự rao giảng Phúc Âm thật là ở trong Linh. Phúc Âm này bao
gồm toàn bộ nội dùng của Sách La-mã.
Có lẽ trước đây
anh em chưa bao giờ thấy sự thánh khiết, sự sống Kinh
Luật, sự bình an, niềm vui, hi vọng, tình yêu, quyền năng, sự phục vụ và việc
rao giảng Phúc Âm đều liên hệ đến Linh. Thật ra, chính Linh là thực tại của tất
cả những điều này đối với chúng ta trong kinh nghiệm. Nếu
có Linh, chúng ta có tất cả những điều kỳ diệu này. Khi những điều này cộng lại
với nhau, chúng tương đương đi sự thánh hóa, biến đổi, đồng hóa và vinh hóa. Tất
cả những điều này là thực tại của sự phục sinh. Mười điều này càng trở
nên kinh nghiệm của mình, chúng ta càng vui hưởng sự phục sinh bởi Linh và với
sự sống. Những gì chúng ta cần ngày nay không phải là những dạy dỗ có tính
khách quan, nhưng là sự tiếp xúc thực tế với Chúa bằng cách bật công tắc. Khi
kêu cầu danh Chúa, chúng ta chạm đến Linh, là thực tại và sự áp dụng Đức Chúa
Trời Tam-Nhất. Bằng cách này, chúng ta kinh nghiệm mình được chứng minh là các
con Đức Chúa Trời bởi Linh và với sự sống.