So sánh chương 22 và 23 của sách
2 Sa mu ên chúng ta sẽ thấy lối đi đức tin của Đa vít khi chưa lên ngôi, và cuộc
sống thịnh vượng của ông sau 40 năm ngất ngưỡng trên ngai vàng.
Đa-vít từng gặp:” Các lượn sóng của
tử vong đã phủ bao tôi, Lụt gian ác chảy
cuộn làm cho tôi sợ hãi; Những dây của địa
ngục đã vấn tôi, Lưới sự chết có hãm bắt tôi”. Ông từng gặp: kẻ thù nghịch cường
bạo, kẻ ghét tôi, vì chúng nó mạnh hơn ông.”
Lối đi đức tin và những nỗi gian
khó của nó, trong đó chúng ta đồng đi với Đức Chúa Trời từng bước một mỗi ngày.
Cuối cùng chúng ta ca ngợi Chúa vì sự đắc thắng khải hoàn của Ngài đã bảo vệ
chúng ta vượt qua.
Lối đường lắm lúc phải vượt qua
thung lũng tử thần, nhưng chúng ta vẫn cứ hát bằng đức tin, “Tôi sẽ chẳng sợ
tai họa nào; vì Chúa ở cùng tôi”.
Có những chặng đường đói khổ, ta
phải dặn lòng và bạn đồng hành: “Hỡi các thánh của Đức Giê-hô-va, hãy kính sợ
Ngài; Vì kẻ nào kính sợ Ngài chẳng thiếu
thốn gì hết. Sư tử tơ bị thiếu kém, và
đói; Nhưng người nào tìm cầu Đức
Giê-hô-va sẽ chẳng thiếu của tốt gì”..
Có lắm cơ hội gặp tín đồ giàu có
bủn xỉn, vừa không tài trợ mà còn mắng mỏ sỉ nhục, “Ai là Đa-vít? Ai là con
trai của Y-sai? Những tôi tớ trốn khỏi chủ mình, ngày nay lấy làm đông thay! Lẽ nào ta sẽ lấy bánh, nước, và thịt ta dọn sẵn
cho các thợ hớt lông chiên mà cho những kẻ chẳng biết ở đâu đến sao?”.
Nhiều tình huống gian nguy khi lắm
anh em ghen ghét cách vô cớ, săn đuổi mạng sống, say máu theo đuổi, rình mò
ngày đêm, như “tìm một con bọ chét, như người ta đuổi theo chim đa đa trong núi
vậy”.
Người bước đi bởi đức tin không
phải bằng mắt thấy chắc chắc sẽ bị lắm kẻ ra lệnh rằng: “Hãy cúi xuống, đặng
chúng ta bước ngang qua! Rồi người cong lưng sát đất, như con đường cho người
ta qua lại”.
Nhưng sau khi an ổn sống thịnh vượng
trên ngai vàng, Đa vít viết thi thiên cuối cùng là 2 Sa mu ên 23. Ông nói những
lời không có nêm vị đắng của thập tự giá như sau:
- Nầy lời của Đa-vít, con trai
Gie sê, Tức lời của người đã được nâng lên cao thay, Đấng chịu xức dầu của Đức
Chúa Trời Gia-cốp—Ông tự khoe là người được nâng lên. (c 1). Đa vít còn lên mặt
với Mi canh là vợ như sau: “Đa-vít đáp với Mi-canh rằng: ..Đấng đã chọn lấy ta
làm hơn cha nàng và cả nhà người, lập ta làm vua chúa Y-sơ-ra-ên, là dân của Đức
Giê-hô-va” (2 Sa 6:21).
--Người nào cai trị loài người
cách công bình, Cách kính sợ Đức Chúa Trời,
Thì sẽ giống như sự chói lòa buổi sáng, khi mặt trời mọc, Khác nào một
buổi sớm mai chẳng có mây; Các ánh sáng
nó làm cho cây cỏ bởi đất nảy ra sau khi mư(c.3-4). – Quang cảnh rực rỡ nầy trở
thành ảm đạm trong những tháng ông chạy trốn con trai ông là Áp-sa-lôm.
Sự thịnh vượng vật chất, sự an
nhàn thụ động không phải là lối đi đức tin. Tấm lòng gian ác bẩm sinh của chúng
tt dễ sa bẫy kiêu ngạo và tự mãn khi được Chúa đem ra nơi rộng rãi.
Các bạn ơi, các bạn đang kinh
nghiệm lời chương 22 hay chương 23 của
sách 2 Sa mu ên?