ĐƯỢC CỨU TRONG SỰ SỐNG KHỎI CHỦ NGHĨA CÁ NHÂN
La-mã
5:10 là câu then chốt vì câu ấy kết luận cho một phần và mở ra cho một phần
khác. Câu này đề cập đến cả sự chết giải hòa của Đấng Christ
lẫn sự sống cứu rỗi của Ngài. Giải hòa bao hàm cứu chuộc và xưng công chính. Đấng Christ
chết trên thập tự giá để cứu chuộc chúng ta; qua sự cứu chuộc
của Ngài, chúng ta được Đức Chúa Trời xưng công chính và được giải hòa với
Ngài. Bây giờ không có [nan đề] nào giữa chúng ta và Đức Chúa Trời. Tuy nhiên,
về mặt chủ quan, chúng ta vẫn có những nan đề. Vì lý do này, thậm chí sau khi
đã được giải hòa với Đức Chúa Trời, chúng ta vẫn cần được cứu trong sự sống của Đấng Christ.
Vì sự giải hòa qua sự chết của Đấng Christ
là một sự thật đã hoàn thành nên trong 5:10, Phao-lô dùng thì
quá khứ nói đến để giải hòa. Nhưng vì chúng ta vẫn đang ở trong tiến trình được
cứu trong
sự sống nên Phao-lô dùng thì tương lai khi nói về việc được cứu trong sự sống của
Đấng Christ. Trong bài này, chúng ta sẽ xem xét vấn đề được cứu trong sự sống
khỏi chủ nghĩa cá nhân.
BẢY ĐIỀU TIÊU CỰC
Trong
Sách La-mã,
Phao-lô đề cập đến 7 điều tiêu cực mà chúng ta cần được cứu khỏi. Như đã thấy,
điều đầu tiên là luật của tội. Trong xác thịt, tức thân thể sa ngã của chúng
ta, luật của tội hành động cách tự phát và tự động. Luật của tội này là quyền lực
của điều ác hành động cách tự phát trong chúng ta.
Điều
tiêu cực thứ hai là những điều thế tục. Chúng ta được sinh ra trong môi trường
thế tục và lớn lên để trở nên thế tục. Những điều thế tục nằm trong chính bản thể chúng ta; vì vậy, đó cũng
là một vấn đề có tính chủ quan, một vấn đề về cấu tạo. Không cần dạy một đứa bé
yêu thế gian, vì có một điều gì đó trong bản chất của nó làm cho nó yêu thế gian. Lòng yêu thế
gian là một yếu tố trong cấu tạo sa ngã của chúng ta.
Điều
thứ ba là tình trạng thiên nhiên. Tất cả chúng ta đều có một sự sống thiên nhiên và một bản
tính thiên nhiên. Chính cấu tạo của chúng ta là thiên nhiên. Tất cả những yếu tố
thiên nhiên này là kẻ thù đối với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời không có liên hệ
gì với bản thể thiên nhiên, sự sống thiên nhiên, sức mạnh thiên nhiên, bản tính thiên nhiên,
hay năng lực thiên nhiên của chúng ta. Những yếu tố thiên nhiên này ở sâu
trong bản thể chúng ta, sâu hơn luật của tội nhiều. Luật của tội chủ yếu liên
quan đến xác thịt nhưng bản thể thiên nhiên là bản ngã. Vì mục đích của Đức
Chúa Trời, chúng ta cần được cứu trong sự sống của Đấng Christ
khỏi tình trạng thiên nhiên.
Chúng
ta cũng cần được cứu khỏi chủ nghĩa cá nhân, tức là được cứu khỏi tính cách cá
nhân. Vì tất cả chúng ta đều có khuynh hướng cá nhân nên không ai trong chúng
ta tự nhiên thích làm một với người khác. Đời sống hôn nhân phơi bày chúng ta
cá nhân biết bao. Vì cá nhân nên vợ không thích lệ thuộc chồng, và chồng không
thích lệ thuộc vợ. Đức Chúa Trời
không dự định có một nhóm tín đồ đầy chủ nghĩa cá nhân. Trái
lại, ý định của Ngài là xây dựng Thân Thể để hoàn thành mục đích của Ngài. Để mục
đích này được thực hiện, chúng ta cần được cứu khỏi chủ nghĩa cá nhân.
Sự
sống của Đấng Christ cũng cứu chúng ta khỏi chia rẽ. Dầu nói nhiều về hiệp một
nhưng thật ra chúng ta không thích hiệp một. Làm một là bị giới hạn, ràng buộc,
và cuối cùng bị giết chết. Sự hiệp một trong Cơ-đốc Giáo ngày nay ở đâu? Suốt
các thế kỷ, sự hiệp một thiếu hụt giữa vòng Cơ-đốc nhân. Thay vì hiệp một, lại
cứ tiếp tục chia rẽ. Tất cả mọi chia rẽ đều đến từ yếu tố chia rẽ trong bản chất
sa ngã của chúng ta.
Điều
tiêu cực thứ sáu cần được cứu khỏi là hình trạng của bản ngã. Khi nói đến hình
trạng của bản ngã, chúng tôi có ý nói đến vẻ bề ngoài và biểu lộ của bản ngã
thiên nhiên. Chúng ta cần được cứu khỏi hình trạng của bản ngã bằng cách được
biến đổi theo hình ảnh của Con Đức Chúa Trời. Trong nhiều phương diện, chúng ta
chưa có hình dạng của Đấng Christ. Thay vào đó,
chúng ta mang hình trạng của bản ngã. Vì vậy, chúng ta cần được cứu khỏi hình
trạng của bản ngã trong sự sống và được đồng hóa theo hình dạng của Đấng Christ
vinh hiển.
Sau
hết, chúng ta cần được cứu khỏi thân thể thiên nhiên. Cuối cùng trong sự cứu rỗi
trọn vẹn của Đức Chúa Trời, thân thể chúng ta sẽ được vinh hóa. Sẽ đến ngày
thân thể vật lý của chúng ta được biến hóa.
XƯNG CÔNG CHÍNH, SỰ SỐNG, VÀ XÂY DỰNG
Là
bản phác họa đầy đủ về đời sống Cơ-đốc và nếp sống Hội Thánh, Sách La-mã trước hết khải thị vấn đề xưng công chính. Vì xưng công
chính dẫn đến sự sống nên sau phần nói về xưng công chính là phần đề cập đến sự
sống. Sự sống dẫn đến xây
dựng, là điều được đề cập đến trong phần cuối của Sách La-mã. Vì vậy, Sách
La-mã có thể được tóm tắt trong ba từ: xưng công chính, sự sống và xây dựng.
Xưng
công chính hay sự sống đều không phải là mục tiêu của Đức Chúa Trời. Mục tiêu của
Đức Chúa Trời là xây dựng Hội Thánh như Thân Thể để biểu lộ Đấng Christ,
và như Ngôi Nhà để Đức Chúa Trời cư ngụ. Vì lý do này, Sách
La-mã bắt đầu với xưng công chính, tiếp tục dẫn đến sự sống, và kết thúc
với xây dựng. Là những người đã được cứu rỗi, cứu chuộc, xưng công chính, và giải
hòa, chúng ta không chờ Chúa trở lại cách hờ hững. Chúng ta đang được xây dựng
trong nếp sống Hội Thánh để hoàn thành mục đích của Đức Chúa Trời. Bắt đầu với
xưng công chính, chúng ta phải tiến đến kinh nghiệm sự sống để đạt đến mục tiêu
xây dựng. Nếu chúng ta không kinh nghiệm sự sống và không có sự xây dựng, Chúa Jesus
không có cách nào trở lại.
NGĂN TRỞ LỚN NHẤT CHO SỰ XÂY DỰNG
Anh
em có biết chính mình là ngăn trở lớn nhất cho sự xây dựng không? Đó là lý do
mãi đến chương 12 Phao-lô mới nói về xây dựng, sau khi ông đã đề cập đến sự cứu
chuộc, xưng công chính, thánh hóa, và biến đổi. Xây dựng Thân Thể đến sau tất cả
những điều
này. Xưng công chính nằm ở các chương từ 1 đến 4; thánh hóa trong các chương từ
5 đến 8; và biến đổi trong chương 12. Sau đó, kể từ 12:4, Phao-lô bắt đầu đề cập
đến xây dựng Thân Thể. Những ai vẫn còn thế gian hay thiên nhiên không thể được
xây dựng với người khác. Để được xây dựng với nhau, chúng ta cần được xưng công chính,
thánh hóa, và biến đổi.
Tất
cả chúng ta đều có nan đề với tâm trí, tình cảm, và ý chí. Nếu cứ ở trong tâm trí, tình cảm, và ý chí
thiên nhiên, chúng ta không thể làm một. Những tư tưởng, quan niệm và tưởng tượng lập dị có
trong tâm trí làm chúng ta không được xây dựng với nhau. Thậm chí tình cảm lại
càng khó kiểm soát hơn, và ý chí cứng cỏi gây ra nhiều nan đề. Ví những nan đề này, Hội
Thánh chưa được xây dựng, mặc dầu Hội Thánh đã hiện hữu hơn một ngàn chín trăm
năm.
Chúa
Jesus chưa trở lại vì Ngài chưa có sự xây dựng. Khải Thị chương 19
cho thấy Chúa sẽ trở lại vì Cô Dâu, là một thực thể tập thể. Cuối cùng, Chúa sẽ
có sự xây dựng và Cô Dâu. Nếu chúng ta không hợp tác với Ngài trong điều này,
Ngài sẽ tìm người khác. Qua nhiều năm kinh nghiệm trong nếp sống Hội Thánh, tôi
biết những khó khăn, thậm chí là tình trạng bất năng của con người trong việc
xây dựng Thân Thể. Tuy nhiên, lòng tôi hoàn toàn tin chắc rằng Chúa có thể đạt
được sự xây dựng này. Một ngày kia, Chúa sẽ có sự xây dựng mà Ngài ước ao. Tôi
tin rằng nhiều người trong chúng ta đang bằng lòng để Chúa hoàn thành công tác
xây dựng Hội Thánh. Gánh nặng của chúng ta không phải là làm nhiều điều, mà là
nhìn thấy sự xây dựng các thánh đồ một cách thật sự để Chúa trở lại.
MỞ RA CHO CHÚA
Để
tạo cho Chúa có cơ hội xây dựng, chúng ta không nên cố gắng làm gì cả. Trái lại,
chỉ nên mở ra cho Chúa và thưa: “Chúa ơi, chúng con nhận biết trong chính mình
không có hi vọng. Tâm trí, tình cảm, và ý chí chúng con là nan đề lớn. Nhưng
Chúa ơi, chúng con tin Ngài làm được. Ngài gọi những điều không có như đã có.
Vì vậy, chúng con mở chính mình ra cho Ngài và bằng lòng hợp tác với Ngài. Chúa
ơi, nhờ sự thương xót của Ngài, chúng con đặt chính mình trên bàn thờ Ngài. Xin
hãy làm điều Ngài muốn với chúng con. Xin Ngài làm bất cứ điều gì cần thiết để
xử lý tâm trí, tình cảm, và ý chí của chúng con”.
XỬ LÝ TÂM TRÍ, TÌNH CẢM, VÀ Ý CHÍ
Đời
sống
hôn nhân thử nghiệm chúng ta đã được xây dựng bao nhiêu. Anh em có thật sự hiệp
một với
chồng hoặc vợ của mình không? Trong đời sống hôn nhân, chúng ta có cơ hội học tập
thế nào là được xây dựng trong nếp sống Hội Thánh. Nhiều lần Chúa đã chỉ cho tôi thấy nếu tôi
không thể xây dựng với vợ, tôi không thể mong xây dựng với người khác. Để được
xây dựng với chồng hoặc vợ, hay với người khác trong Hội Thánh, tâm trí, tình cảm,
và ý chí chúng ta phải được xử lý.
Trong
sự khôi phục của Chúa, chúng ta vì sự khôi phục Đấng Christ
và Hội Thánh để xây dựng Thân Thể. Vấn đề quan trọng với chúng
ta ngày nay là xây dựng. Xây dựng hoàn toàn tùy thuộc vào việc xử lý tâm trí,
tình cảm, ý chí. Nan đề ngày nay không ở nơi tấm lòng hay động
cơ, mà ở tâm trí, tình cảm, và ý chí. Trong một số lãnh vực phục vụ của
Hội Thánh, không có sự hài hòa vì một số thánh đồ có quan niệm khác nhau, hay cảm
xúc khác nhau, một số
khác lại có ý chí mạnh mẽ và luôn luôn muốn điều khiển mọi sự. Một ý chí mạnh mẽ
như vậy là yếu tố lạ trong Thân Thể Đấng Christ. Quan niệm và cảm xúc lập dị cũng là yếu tố lạ gây thiệt hại
cho Thân Thể. Vì tất cả chúng ta đều bị tâm trí, tình cảm, và ý chí gây rắc rối
nên cần sự thương xót và ân điển của Chúa để dâng chính mình cho Ngài hầu Ngài
có thể xử lý chúng ta. Nhiều người đã dâng chính mình cho Đấng Christ
và Hội Thánh, nhưng vẫn có nan đề trong tâm trí, tình cảm, và
ý chí. Điều này cho thấy rằng nan đề về xây dựng không phải bề ngoài mà là bề
trong. Môi trường bên ngoài của nếp sống Hội Thánh là thử nghiệm cho bản thể bề
trong của chúng ta, phơi bày chúng ta là người thế nào trong tâm trí, tình cảm,
và ý chí.
Cuộc
sống hôn nhân cũng phơi bày chúng ta trong những vấn đề này. Không lập gia
đình, chúng ta không biết chính mình cách đầy đủ. Chúng ta nên cảm tạ Chúa về sự
phơi bày trong đời sống
hôn nhân.
Trước khi lập gia đình, chúng ta tự cho mình là người khá thánh khiết, là Cơ-đốc
nhân yêu mến Chúa và luôn luôn tìm kiếm Ngài. Nhưng cuộc sống hôn nhân phơi bày chúng ta. Toàn bộ “sự thánh khiết” của
chúng ta vỡ tan thành từng mảnh, và chúng ta khám phá ra tình trạng của mình kinh khủng là dường nào.
Nếp sống
Hội Thánh thậm chí còn phơi bày chúng ta hơn cả đời sống hôn nhân vì nếp sống Hội
Thánh còn dữ dội hơn. Không có nếp sống Hội Thánh, nhiều người nghĩ mình không
có nan đề nào cả, và mình vì Hội Thánh, vì Đấng Christ. Tuy nhiên, khi bị người khác gây tổn thương trong nếp sống Hội Thánh, chúng ta
khám phá thấy mình có những nan đề ở
bên trong đối với tâm trí, tình cảm, và ý chí. Khi thấy điều này, cần cầu xin
Chúa cứu chúng ta trong sự sống của Ngài.
Để
được cứu trong sự sống
khỏi những yếu tố tiêu cực có tính chủ quan bên trong, chúng ta cần ân điển của
Chúa nhiều. Chúng ta nên cầu nguyện: “Chúa ơi, con không còn tin gì nơi mình.
Con ngửa trông sự thương xót của Ngài. Con đặt chính mình trong đôi tay Ngài để
Ngài có thể hành động trong con. Chúa ơi, xin giữ con trên bàn thờ, và giữ con
mở ra cho Ngài. Vì sự xây dựng của Ngài, xin làm bất cứ điều gì Ngài muốn trong
tâm trí, tình cảm, và ý chí con”. Nếu vui lòng dâng chính mình cho Chúa như vậy,
chúng ta có thể được
xây dựng với người khác. Để được cứu khỏi chủ nghĩa cá nhân và được xây dựng
trong Thân Thể, chúng ta phải sẵn lòng để Chúa xử lý tâm trí, tình cảm, và ý
chí theo lòng mong muốn
của Ngài.
ĐỂ ĐẤNG CHRIST SỐNG TRONG CHÚNG TA
Nếu
muốn được sự sống của Đấng Christ cứu, phải để
Ngài sống trong chúng ta. Phải, chúng ta có Đấng Christ là sự sống bên trong, nhưng tâm trí, tình cảm, và ý chí chúng
ta rất mạnh mẽ. Hầu như chúng ta không cho Đấng Christ được tự do sống bên trong. Đó là vì sao cần đặt chính mình
trên bàn thờ, cầu xin Chúa giữ mình mở ra cho Ngài, và cho phép Ngài xử lý những
phần khác nhau trong bản thể chúng ta. Rồi Ngài sẽ có cơ hội sống trong chúng
ta.
Trong
Ga-la-ti 2:20, Phao-lô nói: “Tôi đã bị đóng đinh với Đấng Christ
trên thập tự giá”. “Tôi” được nói đến trong câu này nằm trong
tâm trí, tình cảm, và ý chí của chúng ta. Những nan đề trong đời sống hôn nhân
và trong nếp sống Hội Thánh đều do “tôi” này gây ra. Chúng ta có thể biết giáo
lý rằng “tôi” đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ
và có thể tuyên bố điều này cách dạn dĩ, nhưng tâm trí, tình
cảm, và ý chí của chúng ta vẫn mạnh mẽ. Chúng ta cần cẩn thận mỗi khi tâm trí mạnh
mẽ, mỗi khi tình cảm bị khuấy động và ý chí hoạt động. Hễ chúng ta cho phép
“tôi” thắng hơn thì Chúa Jesus bị truất quyền và không có cơ hội sống trong chúng ta. Nếu
chúng ta truất quyền Ngài như vậy thì vấn đề được cứu trong sự sống của Ngài chỉ là giáo
lý. Ngài không phải là Đấng sống trong chúng ta, nhưng là “tôi” tiếp tục sống.
BỊ PHƠI BÀY VÀ ĐƯỢC CỨU
Chúng
tôi đã chỉ ra rằng đời sống hôn nhân phơi bày chúng ta. Khi có những khó khăn
thì chồng có khuynh hướng đổ thừa cho vợ, vợ có khuynh hướng đổ thừa cho chồng,
và cả hai đều có khuynh hướng ngầm đổ thừa cho Chúa. Nhưng nếu không có chính
người vợ hay người chồng như mình đang có, chúng ta sẽ không bị phơi bày hoàn
toàn. Một số người khi gặp khó
khăn trong
đời sống hôn nhân, họ nghĩ đến ly dị. Tương tự như vậy, khi một số người thấy Hội Thánh không
hoàn hảo,
họ nghĩ đến “ly dị” khỏi nếp sống Hội Thánh. Nhiều người mơ tưởng một nếp sống
Hội Thánh lý tưởng. Nhưng sau khi “tuần trăng mật” với nếp sống Hội Thánh chấm
dứt, họ thất vọng. Khi đối diện với các nan đề trong Hội Thánh, họ bắt đầu nghi
ngờ Hội Thánh có thật sự là Hội Thánh không.
Sự
ấn định của Đức Chúa Trời
không bao giờ sai. Tất cả các cuộc hôn nhân đều được ấn định cách thần thượng để
hoàn thành mục đích của Ngài. Mỗi khi bị phơi bày trong đời sống hôn nhân,
chúng ta nên cảm tạ Chúa. Sự phơi bày này là vì sự cứu rỗi của Chúa. Chúa có ý
định phơi bày như vậy để cứu chúng ta khỏi bản thể thiên nhiên trong sự Sống
Ngài. Khi chúng ta bị phơi bày, Chúa có cơ hội sống trong chúng ta. Cả trong đời sống hôn nhân lẫn trong nếp sống Hội Thánh, chúng ta
bị phơi bày để Chúa có thể sống trong chúng ta. Vì vậy, đừng đổ thừa cho chồng
hay vợ và đừng đổ lỗi cho Hội Thánh. Hơn nữa đừng đổ lỗi cho Chúa. Thay vào đó,
anh em nên nói: “Chúa ơi, con cảm tạ Ngài biết bao vì tình huống này. Con yêu Hội
Thánh, không phải vì Hội Thánh hoàn hảo nhưng vì Hội Thánh phơi bày con. Chúa
ơi, xin đặt con trên bàn thờ và xử lý tâm trí, tình cảm, ý chí con để Ngài có
thể sống trong con”.
Khi
Chúa sống
trong chúng ta, Ngài cứu chúng ta. Sự sống cứu rỗi của Ngài chỉ hành động khi
Ngài có cơ hội sống trong chúng ta. Nếu Ngài sống trong chúng ta, chúng ta cần dâng chính mình cho Ngài. Một
sự dâng mình như vậy liên quan đến việc xử lý tâm trí, tình cảm, và ý chí cách
thực tế.
Tất
cả chúng
ta đều cần được cứu trong sự sống của Đấng Christ. Về điều này, cần có một tiến trình phơi bày lâu dài, đặc biệt
trong
vấn đề chủ nghĩa cá nhân. Để được xây dựng với nhau, chúng ta cần được phơi bày về tâm
trí, tình cảm,
và ý chí thiên nhiên. Một khi đã bị phơi bày, chúng ta sẽ dâng bản thể bề trong
của mình cho Chúa, và Ngài sẽ tự do sống trong chúng ta. Khi ấy sự sống thần thượng sẽ cứu chúng ta
khỏi tình trạng cá nhân. Khi được cứu trong sự sống của Ngài, chúng ta trở nên Thân Thể và là các Chi
Thể của nhau. Nguyện Chúa thương xót
để chúng ta thấy mình cần được cứu trong sự sống của Ngài khỏi chủ nghĩa cá nhân hầu
xây dựng Thân Thể.