Thứ Năm, 10 tháng 5, 2018

Người Đội trưởng Tại Chân Thập Tự Giá-



“Đội trưởng đứng đối diện Ngài, thấy Ngài tắt hơi như vậy, thì nói rằng: “Người nầy thật là Con Đức Chúa Trời” (Mác 15:39)
Người ta không thể tưởng tượng nổi một con người đạt được cấp bậc đội trưởng cai trị trăm quân trong quân đoàn La Mã lại dễ bị những cơn nổ bùng cảm xúc hoặc bị xúc động mạnh với lòng trắc ẩn đối với "Kẻ thù của Nhà nước", mà đã bị kết án. Đây là những con người có máu quân sự, theo binh nghiệp, táo bạo, cứng cỏi và thô thiển.
Đây là một sĩ quan La mã điển hình. Đặc biệt là một người được giao nhiệm vụ không thể không hoàn thành cách chi tiết “hành quyết các tù nhân”. Giống như bất cứ điều gì khác, rất dễ dàng tưởng tượng rằng binh sĩ La Mã được giao nhiệm vụ ghê tởm như vậy cuối cùng sẽ phát triển một trái tim cứng rắn khi họ dần dần trở nên nhẫn tâm nhiều hơn và nhiều hơn nữa với những đau khổ của đồng loại mình. Việc tra tấn và thi hành những hành vi đê tiện sẽ trở thành thói quen cho những người lính này y như việc mài kiếm, vá dép, hoặc đánh bóng cái khiên của họ; và tất cả có thể sẽ được thực hiện với ý thức vô cảm tương tự.

Nhưng lần này có gì đó khác lạ đối với viên đội trưởng đặc biệt này. Quy trình này không thay đổi chút nào cả; ông đã thực hiện nhiệm vụ của mình cách chính xác như ông đã làm vô số lần trước đó. Nhưng có điều gì đó khiến ông chú ý lần này. "Tội phạm" này khác với bất kỳ người nào khác mà ông từng hành quyết, trên thực tế, người bị tử hình nầy khác với bất kỳ người nào khác ông từng gặp. Với sự chú ý đến từng chi tiết đó là đặc điểm của bất kỳ chiến sĩ nào có kỷ luật, người đội trưởng lặng lẽ theo dõi khi các sự kiện của chiều thứ sáu diễn ra. Ông ta và binh lính của ông đã thực hiện mệnh lệnh của mình. Họ đã quất mạnh vào Chúa Jêsus, chế nhạo Chúa Jêsus, đội vương miện bằng gai cho Ngài, nhạo báng Ngài thêm một chút nữa, và rồi cuối cùng đã đóng đinh Ngài vào thập tự giá.
Tất cả những gì còn lại bây giờ là đứng bên cạnh và chờ đợi đám đông khát máu vui mừng trong sự hài lòng tàn nhẫn của họ trước khi đập gãy chân nạn nhân. Thông thường, việc hoàn thành nhanh chóng như vậy không nên được thực hiện; vì đúng ra sự đau đớn của nạn nhân nên được kéo dài càng nhiều càng tốt. Nhưng sự nhạy cảm tôn giáo của các nhà lãnh đạo Do Thái đòi hỏi có bất kỳ hành quyết nào để cho Lễ Vượt Qua được giải quyết một cách gọn gàng và kịp thời.
Vì vậy, đội trưởng chờ đợi cho các mệnh lệnh tiếp theo của mình được đưa ra. Nhưng trước khi điều này xảy ra, một trận động đất lớn làm rung chuyển mặt đất mà trên đó ông đứng và toàn bộ chân trời bị chìm trong bóng tối dày đặc. Trời giữa trưa biến thành màn đêm, dường  như có một nỗi sợ hãi không giống như bất cứ điều gì mà ông chưa bao giờ cảm thấy đã nắm lấy ông ta. Chắc chắn có một điều gì đó khác lạ về Người này, là người đã tự xưng mình là Con Đức Chúa Trời. Đột nhiên, một sự nhận thức tấn công sâu vào trong trái tim đội trưởng. Có lẽ đây là Con Đức Chúa Trời sao? Điều nầy là sao, nếu tất cả mọi thứ mà tôi từng tin là sai, điều gì sẽ xảy ra nếu tất cả những người mà tôi từng tin tưởng đã đánh lừa tôi? Điều gì xảy ra NẾU đây thực sự là Con của Đức Chúa Trời và tôi đã hành quyết Ngài? Khi trái tim lạnh lùng và cứng cỏi của ông ta bắt đầu tan chảy dưới sức nặng của những gì dã man đang diễn ra xung quanh mình, đội trưởng bị Thánh Linh của Đức Chúa Trời đánh mạnh bằng sự thuyết phục của Linh Đức Chúa Trời mà đã từng nắm lấy tất cả những người đến với đức tin nơi Đấng Christ. “Người đàn ông” này, Giêsu của Na-xa-rét, chính xác là Ai, như Ngài đã nói Ngài là Đấng nào đó?.
Đội trưởng chưa bao giờ gặp Chúa trong chức vụ trần thế của Ngài. Ông chưa bao giờ nghe Ngài rao giảng, chưa bao giờ chứng kiến ​​một trong những phép lạ của Ngài. Nhưng khi ông ta gặp Chúa, ông ta đã tin Ngài. Ông ta không biết một điều nào về giáo lý xưng công bình, hay ý nghĩa  công việc đền tội của Đấng Christ. Tất cả những gì ông biết là ở đây có một người công bình và vô tội, và ông tin rằng đây là Đấng Christ, là Đấng mà Ngài đã nói đến.
 Mặc dù có sự trái ngược với mọi thứ ông đã được dạy và huấn luyện trước kia, ông đặt niềm tin vào Chúa Jêsus dựa trên sự mặc khải mà Đức Chúa Trời đã ban cho ông. Do đó, ông tôn vinh Đức Chúa Trời và tuyên bố Jêsus là Ai (Lu-ca 23: 47).
Có thể táo bạo khi kết luận rằng người đội trưởng này đã được "cứu", nhưng ông đã không thú nhận bằng môi miệng của và chỉ tin bằng tấm lòng của mình (Rô-ma 10: 9-10)? Thật thú vị khi biết những gì đã giúp người đàn ông thi hành lệnh đóng đinh Chúa lại được cứu rỗi!
-