Lương tâm tốt là người bạn đáng yêu chuộng. Một lương tâm không thuần khiết hoặc ngủ yên, thậm chí sẽ là bạn bè nguy hiểm. Chúng ta có trách nhiệm đối với lương tâm con cái của chúng ta, là phải làm tất cả những gì có thể làm để giúp chúng phát triển lương tâm tinh khiết, nhạy cảm.
--Một lương tâm nhạy cảm là kết quả của việc huấn luyện cẩn thận.
Con cái chúng ta được sinh ra với lương tâm giống như một tờ giấy tinh sạch-- không bị ô nhiễm. Thậm chíchúng dường như có một cảm giác theo bản năng về những điều gì sai lầm do Đức Chúa Trời ban cho. Nhưngdường như khó có thể kích thích một khao khát trong chúng để làm đúng. Cũng khó giúp chúng cảm thấy tội lỗi khi chúng làm sai. Điều này không nhất thiết nói rằng chúng sẽ luôn luôn sống theo điều đó.
Khi con cái lớn lên, lương tâm của anh phát triển. Tờ giấy sạch sẽ của lương tâm anh sẽ được khắc sâu bởi những ảnh hưởng nào đã cảm động anh. Những khuynh hướng tồi tệ tiềm tàng trong anh ta cũng sẽ tự tạo nhãn hiệu cho chúng. Những gì gây ấn tượng với anh ta bằng cách giảng dạy sẽ ảnh hưởng đến lương tâm của anh ta.Là cha mẹ, chúng ta thật gần gũi với anh ta, có một lợi thế tự nhiên trong nỗ lực của chúng ta là gây ảnh hưởng đến anh ta. Đức Chúa Trời có chủ tâm lên kế hoạch cho điều đó.
Phương cách mà lương tâm của con cái chúng ta phát triển ảnh hưởng đến anh ta bằng nhiều cách. Nếu một đứa trẻ lớn lên với lương tâm rắc rối, nó không thể có được sự tự do và trong trắng mà Đức Chúa Trời muốn con trai và con gái của Ngài có. Lương tâm của anh ta thậm chí còn có thể làm phai mờ tâm tính của anh ta rồi đem lạicho anh ta một cái nhìn biến dạng và tối tăm về cuộc sống. Mặt khác, đứa trẻ có lương tâm tốt có đặc quyền bìnhan bên trong và mối quan hệ cởi mở với những người xung quanh, cũng như đối với Đức Chúa Trời.
Quan trọng hơn nữa là ảnh hưởng tầm xa của lương tâm con cái đối với hành vi đạo đức và cuối cùng là vận mệnh của mình. Nếu lương tâm của con cái không phát triển đúng đắn, nó sẽ không phục vụ anh ta một cách an toàn. Thay vì cảnh báo anh ta khi anh ta bị cám dỗ và bối rối, hay khi anh ta làm sai, lương tâm thậm chí có thể chấp nhận những hành động sai trái của anh ta.
Một lương tâm tốt không chỉ thổi còi khi có việc làm sai trái; nó cũng giúp có được hướng đi đúng. Nếu được tư vấn, lương tâm sẽ chỉ dẫn đúng hướng. Lương tâm tốt là một trong những tài sản quý giá nhất chúng ta có thể giúp con cái chúng ta thu đạt được.
--Đặt nền móng
Vì lương tâm tốt là kết quả từ một nền đạo đức thích hợp, chúng ta cần phải biết những gì nó kết hợp. Ngay cả trình tự trong đó các thành phần được thêm vào ảnh hưởng đến sản phẩm cuối cùng. Phát triển lương tâm tốt bao gồm các thành phần của việc dạy dỗ, đào tạo và kỉ luật. Chúng ta không dạy dỗ một năm, tiếp tục đào tạo trong năm kế tiếp, và sau đó bắt đầu kỷ luật trong một năm tiếp theo. Chúng ta sử dụng cả ba chung với nhau.
Chúng ta sẽ tập trung chủ yếu vào những năm đầu tiên của thời thơ ấu vì đây là những năm xây dựng quan trọng đầu tiên. Mà yếu tố nào—sự dạy dỗ, đào tạo, hoặc kỉ luật--- mà chúng ta mong đợi sử dụng trước tiên vậy?Có phải sự dạy dỗ là trước nhất? Nó có bao gồm hầu hết lời trau đổi mà không có hành động mạnh mẽ chăng?
Trên thực tế, không. Kinh nghiệm dạy chúng ta rằng những hiệu quả lớn nhất đến từ đầu kia. Tất nhiên thậtđúng khi nói, "Không, không!" Nhưng nếu đó là tất cả những gì chúng ta làm, chúng ta cũng có thể tiết kiệm lời nóicủa chúng ta bởi vì nếu chúng ta không ủng hộ những lời đó bằng kỉ luật, con cái mới biết đi của chúng ta sẽ không được ấn tượng gì cả, ngay cả khi anh ta lớn tuổi. Phải mất một ít đau đớn để anh đạt được lương tâm tốtvà để làm bất cứ điều gì liên quan vào đó.
Trong khi chúng ta nói với con cái nhiều điều, nhưng thường không chịu kiên nhẫn giải thích mọi thứ thắc mắccho một đứa trẻ. Có lẽ anh ta không lắng nghe cẩn thận gì cả nếu bạn giảng cho anh ta về lý do tại sao anh ta không nên kéo khăn trải bàn. Đôi khi chúng ta phải kỉ luật anh ta và làm cho anh ta hiểu rằng đó là một điều saitrái, rất lâu trước khi anh ta hiểu lý do tại sao điều đó là sai và tại sao anh ta không nên làm điều đó. Ở lứa tuổi này, lý luận thường không cần thiết. Hình phạt cũng không.
Ngày qua ngày khi trẻ lớn lên, chúng ta phải dạy dỗ, chúng ta phải đào tạo, và chúng ta phải ép buộc. Nếu chúng ta trừng phạt một đứa trẻ vì đánh anh của mình hoặc bắt anh ta trả lại một món đồ chơi mà anh ta lấy từ đứa trẻ khác, lương tâm của anh ấy đang phát triển. Có thể bạn đã thấy cái nhìn lỗi lầm của một đứa trẻ sau khi cậu ấy đã làm một việc như thế và biết bạn đã nhìn thấy việc đó.
Điều đó cho thấy một khía cạnh khác về quyền lực của cha mẹ trong quá trình phát triển lương tâm của con cái.Có thể sự không đồng ý của cha mẹ bày tỏ nhiều trong giai đoạn đầu hơn bất kỳ sức mạnh nào khác. Và đứa trẻ hiểu rằng chỉ sự phản đối của cha mẹ về những hành động xấu gây tổn hại cho mình nó khá nhiều.
Con cái càng lớn tuổi, bạn càng dạy cậu ấy nhiều hơn. Đọc truyện cho trẻ em và giảng giãi các bài học là một cách dạy dỗ tốt vềđiều này. Khi chúng ta nắm vững lòng nhân từ của Áp-ra-ham đối với Lót như là việc làm đúng, chúng ta đang huấn luyện lương tâm của một đứa trẻ để nhắc nhớ anh ta khi anh ta không nhân từ. Câu chuyện Y-sác từ bỏ một số giếng nước vì hòa bình,sẽ cho con cái thấy những đức tính nhân đức trong việc làm của một người tạo lập sự hòa bình. Thật là tốt khi bày tỏ cho con cáicác tính cách ngay thẳng để chúng bắt chước chứ không chỉ là những ví dụ tiêu cực.
Hôm nay chúng ta thăm viếng trường học mà con cái chúng ta tham dự. Chúng ta quan sát thấy một lớp học cấp thấp hơn. Bài học nhấn mạnh giá trị của sự chia sẻ. Con cái nhanh chóng thích cậu bé trong câu chuyện là người đã hi sinh và người khác thì không thấy. Việc đó cho chúng ta sự đánh giá mới mẻ khi thấy trường học Cơ đốc giáo là một trợ giúp mạnh mẽ trong việc phát triển lương tâm tốt ở con cái của chúng ta như thế nào.
Như bạn thấy, gần như mọi thứ liên quan đến cuộc sống của đứa trẻ giúp phát triển lương tâm của anh ta theo một cách này hay cách khác nào đó. Nếu anh ta nhìn thấy bạo lực mỗi ngày, anh ta sẽ nghĩ rằng đó là tiêu chuẩn. Anh ta sẽ trở nên tàn nhẫn như những việc đó. Nếu anh ta nghe ngôn ngữ dơ bẩn, anh ta sẽ nghĩ rằng điều thông minh là nói năng như vậy. Nếu anh ta thấyai đó không tôn trọng luật lệ, anh ta sẽ không nghĩ gì về sự thiếu tôn trọng. Sự thật khủng khiếp là trẻ em bắt đầu và tiếp tục làm những việc này và việc làm đó không làm phiền chúng một chút nào. Lương tâm của con cái dường như đã chết.
Xã hội hiện lại luôn bất an, đầy dẫy tội lỗi và sự ác phơi bày tràn ngập trên phương tiện thông tin hằng ngày, đó là lý do con caí chúng ta chịu nhiều ảnh hưởng với những thông tin xấu! Những gì mà con cái chúng ta nghe thấy rất dể ảnh hưởng đến nhân cách của chúng và sẽ được cấu tạo thành bản tánh. Việc phơi bày tội ác khắp mọi nơi trong xã hội qua truyền hình là một trong những lực phá hoại; cho cả những người không có khuynh hướng tôn giáo mà nhìn xem nó.
Điều này nhắc nhở chúng ta rằng là phụ huynh, chúng ta phần lớn chịu trách nhiệm về môi trường mà con cái chúng ta lớn lên. Chúng ta đặt chúng đến những nơi đó. Chúng ta quyết định chúng là ai. Chúng ta cho phép một số người ở xung quanh có thể gây ảnh hưởng đến chúng. Chúng ta phải bảo vệ con cái của chúng ta càng nhiều càng tốt.
Có một ảnh hưởng khác rất gần gũi chúng. Đó là cha mẹ! Không có ai ngoài con cái chúng ta là ở bên cạnh chúng ta nhiều hơn hết. Con cái đang ở cùng chúng ta mỗi ngày. Lương tâm của chúng bị ảnh hưởng bởi những gì chúng thấy chúng talàm. Khi chúng còn rất trẻ và trong một thời gian dài bắt chước làm theo chúng ta, chúng sẽ không thấy nan đề gì khi làm những gì mà bố mẹ chúng đã làm. Nếu người cha trượt dài chân lý hoặc thậm chí phạm tội ăn cắp, con cái sẽ trở thành một người bắt chước cách tự nguyện.
Đó là khía cạnh tiêu cực. Cảm ơn Đức Chúa Trời, cha mẹ được sống theo nguyên tắc của Chúa. Khi con cáinhìn thấy những gương mẫu tốt, chúng sẽ thấy đó là điều đúng đắn để làm theo. Đức Chúa Trời đã lên kế hoạch theo cách này để ban cho chúng ta sức mạnh ảnh hưởng trên con cái của mình. Đó là một trong những lý do tại sao chúng ta lại quay trở lại và cứ quay lại với hiệu quả mà gương mẫu của chúng ta đã có đối với con cái chúng ta. Điều đó phải được nắm lấy cách cẩn thận. Nói nhiều hơn về khía cạnh tích cực trước khi chúng ta tiếp tục bài nầy, chúng ta cũng giúp phát triển lương tâm của con cái bằng cách dạy dỗ chúng muốn làm hài lòng chúng ta là bậc cha mẹ.
Con cái phải vâng lời không chỉ bởi vì chúng ta, chúng phải giữ những điều đó như trách nhiệm mà còn bởi vì chúng yêu chúng ta. Chúa Jêsus đã tìm cách dạy dỗ nguyên tắc tuyệt vời này khi Ngài phán: "Nếu các con yêu mến Ta thì sẽ vâng giữ các điều răn Ta." (Giăng 14: 15). Ngài muốn được chúng ta tuân theo không chỉ vì sợ hãi mà còn vì tình yêu.
--Giúp đỡ giữ gìn lương tâm trong sáng
Sớm hay muộn thậm chí những đứa trẻ có lương tâm tốt cũng sẽ làm gì đó sai trái và vi phạm lương tâm của chúng. Chúng sẽ cần giúp đỡ để làm sạch nó. Nếu không, chúng sẽ đau khổ và có thể đưa đến tình trạng tội lỗi. Hoặc chúng sẽ học cách sống với một lương tâm đã vấy bẩn, luôn cảm thấy mình kém cỏi và vô giá trị. Hoặc chúng sẽ học cách bỏ qua lương tâm và hành động như thể không có gì là sai trái. Số phận nào sẽ tệ nhất đây, bộ ba các yếu tố có thể giúp chúng ta ở đây. Thứ nhất là hình phạt thích đáng; thứ hai, bồi hoàn thích hợp; và thứ ba, phục hồi.
Hình phạt là cách thức của cha mẹ để làm sáng tỏ điều đó đối với con cái rằng anh ta đã làm sai. Nhưng còn hơn thế; đó là cách làm cho đứa trẻ cảm thấy rằng công lý luôn là vấn đề để chúng được chăm sóc. Một lần kia,một cậu bé đã được sửa sai vì một số sai lầm mà cậu đã làm nhưng không bị trừng phạt theo cách cậu ta thường làm. Anh cảm thấy không thoải mái và không hài lòng, không chỉ vì anh mong đợi điều gì nhiều hơn xảy đến mà còn vì có điều gì đó chưa thông suốt giữa cha anh và anh. Cuối cùng người cha đã đánh anh ta, và sau đó cậu bé đã được thỏa lòng.
Có thể cần phải được đền bù hoặc xin lỗi để làm sạch bầu không khí. Một cậu bé khi lớn lên đã không sống tử tế với một phụ nữ cao tuổi hàng xóm. Không chỉ anh ta cần phải bị trừng phạt tại nhà; anh cũng được hướng dẫn cách xin lỗi bà ấy. Trong khi sự bồi thường có thể gây đau đớn hơn chính sự hình phạt, chúng ta không ban ân huệcho con cái nếu chúng ta rút ngắn khía cạnh này. Một số con cái đã thừa nhận với sức mạnh của điều này khi bị cám dỗ ăn cắp kẹo: nhận ra việc phải đối mặt với người chủ cửa hàng để xin lỗi đã ngăn chúng không còn ăn cắp nữa!
Sau đó phải có sự phục hồi, sự phục hồi của người vi phạm. Sự việc này rất quan trọng để cuộc sống có thể tiếp tục như trước khi có vi phạm diễn ra. Con cái cảm thấy được tha thứ và tự do khi anh nhận ra rằng mình đã trở lại thế đứng tốt và bình an với chúng. Điều đó có thể giúp nói thẳng với anh rằng chúng ta đã tha thứ cho anh ta và vấn đề bây giờ đã trôi vào quá khứ. Sau đó, tự nhiên, chúng ta phải để cho điều đó qua đi trong quá khứ và không tiếp tục nhắc đến nữa. Chúng ta không nên đối xử với con cái như thể anh ta có phần kém cỏi hơn hoặc về một hình thức tạm tha.
Một con cái biết rằng bị trừng phạt là giống như điều, hãy bồi thường và cuối cùng được phục hồi thì anh tađang được chuẩn bị để hiểu được sự ăn năn và chuyển đổi khi thời gian đó đến.-
Một cách khác giúp con cái chúng ta giữ lương tâm trong sáng hầu cho chúng biết chúng đứng cùng chúng ta như thế nào. Nếu chúng ta hài lòng với những gì chúng làm, chúng ta nên nói như vậy. Nếu chúng ta không hài lòng, chúng có quyền cho biết lí do tại sao. Nếu chúng ta giữ kín làm cho con cái của chúng ta tự hỏi:”Cha mẹ cảm thấy thế nào về mình vậy”, điều đó nó ăn mòn suy nghĩ của chúng và chúng khó có thể cởi mở đối với chúng ta.
Chúng ta có thể làm cho con cái cảm biết tội lỗi bằng cách hành động như thể chúng ta không hài lòng với màn biểu diễn của chúng. Nếu chúng ta liên tục cằn nhằn, hành động đáng ngờ, hoặc không bao giờ nói ra sự chấp thuận của chúng ta, điều đó sẽ ảnh hưởng đến thái độ của chúng đối với chính chúng. Chúng có khuynh hướng mất tin tưởng vào bản thân mình, và chúng không đủ tự tin vào chính mình, chúng có thể tiếp tục đánh giá thấp bản thân và chán nản. Triển vọng đó cũng gây thiệt hại cho chúng theo những cách khác.
Một số con cái dường như không cảm thấy có lỗi về bất cứ điều gì. Mức độ nghiêm trọng của việc làm sai trái có vẻ như không quan trọng. Có lẽ chúng ta không làm điều gì sai cách nghiêm trọng đối với chúng như chúng ta cần, bằng những gì chúng ta nói hoặc bằng những gì chúng ta làm. Chúng ta không dám rút lui và bỏ cuộc, hoặc chúng sẽ càng trở nên gian khổ hơn.
Những con cái khác rất nhạy cảm, lương tâm của chúng không cho chúng nghỉ ngơi và hầu như tra tấn chúng. Chúng thấy khó có thể cảm thấy tốt về bất cứ điều gì. Chúng không biết nếu chúng đã làm sạch phòng ngủ của chúng cách đàng hoàng bởi vì- điều đó tốt, chúng có thể làm tốt hơn không? Có lẽ Richard trẻ tuổi đang nằm thao thức suy nghĩ, "Hôm nay khi ông Becker hỏi tôi, "bạn khỏe không? "Tôi nói, 'khỏe'. Nhưng tôi nhớ ra rằng tôi đã bịho. Tôi có nên sửa chữa bản thân mình không? Tôi có nói dối không?" Hoặc anh ta nghĩ, "Tôi tìm thấy đồng 25 xu Mỹ dưới ghế ô tô”.
Có lẽ những người đi xe trước chúng ta làm mất nó. Tôi đã đưa đồng 25 xu cho cha, nhưng tôi nên đề nghị,chúng ta nên gửi lại cho họ?
Chúng ta có thể làm gì cho trẻ em gặp khó khăn? Theo ý nghĩa nào đó, chúng ta cần phải hướng dẩn lương tâm của chúng cho đến khi chúng được giáo dục đúng mức. Điều đó có nghĩa là rất nhiều bệnh nhân thảo luận và cân nhắc các phương pháp mang lại. Trong khi các vấn đề của chúng có vẻ nhỏ đối với chúng ta và gần như một chút hài hước, chúng ta phải nhớ rằng nếu một vấn đề đủ lớn để làm phiền chúng, nó cũng đủ lớn để chúng ta chú ý tới.
Trong khi chúng ta đang cố gắng giúp đỡ chúng, chúng ta đang cung cấp cho chúng một hệ thống các phép đo để đánh giá vấn đề tiếp theo khi chúng gặp rắc rối. Chúng nhớ lại lời khuyên của chúng ta về những vấn đề tương tự trước đó, chúng có thể phát triển khả năng giải quyết các vấn đề hiện tại. Điều này có thể đòi hỏi một sự kiên nhẫn dồi dào từ phía chúng ta. Nhưng kết quả là giá trị rắc rối. Và khi trải qua cuộc đấu tranh với chúng, làm tăng cường mối quan hệ giữa chúng ta. Cũng được khuyến khích bởi ý nghĩ rằng một lương tâm vô cảm thường giữ một đứa trẻ gần gũi với Đức Chúa Trời hơn là lương tâm dưới mức nhạy cảm.
Có một lĩnh vực khác phát triển lương tâm mà chúng ta sẽ xem xét.
Giúp chúng khi chúng thất bại
Giúp chúng khi chúng thất bại
Thất bại mang lại một cuộc khủng hoảng. Satan muốn đẩy lợi thế của hắn tiến tới và giữ cho chúng ta thất bại lớn hơn. Chúng ta càng sớm trở lại và tiếp tục, thì càng tốt. Vậy chúng ta có thể làm gì khi con cái của chúng ta thất bại?
Thứ nhất, chúng ta không bao giờ đã là đòn bẫy êm dịu cho vấn đề. Sự thông cảm của cha mẹ có thể giúp chúng ta không thực sự giúp đỡ chúng. Khi chúng đã làm sai, chúng ta không nên bào chữa cho chúng bởi vì chúng có thể dễ dàng nghĩ ra lý do chính đáng. Chúng ta cũng không nên đổ lỗi cho người khác vì thất bại của họ. Chúng cần phải chịu trách nhiệm về hành động của chúng. Khi chúng đến với chúng ta một mình, chúng thường sẵn sàng để làm điều đó.
Chúng ta cần giúp chúng hoàn toàn sáng tỏ sự việc. Bạn và tôi biết sự cám dỗ cần thú nhận đủ để cảm thấy tốt hơn chứ không phải bốc dỡ toàn bộ sự việc. Chúng ta có thể giúp con cái mình bằng cách yêu cầu chúng chắc chắn rằng chúng không cố giấu bất cứ thứ gì và phân biệt nếu chúng đang đấu tranh nói ra tất cả mọi thứ. Con cái đã phải quay trở lại với cha mẹ lần thứ hai vì không được làm sạch chính mình cách đúng đắn. Chúng ta nên cố gắng đặt câu hỏi của mình theo một cách thức thông cảm và làm cho nó trở nên dễ dàng như chúng ta có thể-- nhưng không phải là sự trả giá`cần thiết và đúng đắn.
Nếu chúng ta hi vọng giúp chúng khi chúng thất bại, chúng sẽ cảm thấy thoải mái khi đến với chúng ta. Nếu chúng ta phản ứng dữ dội hoặc có thái độ "làm sao con lại có thể làm một điều như vậy?" Chúng ta sẽ làm cho chúng khó khăn hơn trong việc đến với chúng ta trong lần tiếp theo. Vâng, điều đó làm chúng ta đau đớn khi chúng đến với chúng ta trong thất bại, nhưng sẽ làm chúng ta đau đớn thêm nếu chúng không đến với chúng ta. Chúng nên biết mình sẽ không từ chối chúng nhưng sẽ gắn bó với chúng cho dù đổ nước mắt, hay bất kỳ sự bồi hoàn nào, hay khi quay về lối cũ đi nữa. Và chỉ trong trường hợp chúng nghi vấn, chúng ta nên đảm bảo với chúng về sự tha thứ của chúng ta.
Một thời gian như thế này đã đặt chúng ta vào sâu trong tâm hồn tìm kiếm là liệu chúng ta đã làm tất cả những gì chúng tacó thể làm cho chúng trước khi điều đó xảy ra. Có khả năng điều đó mang chúng ta đến trước mặt Đức Chúa Trời trong sự khiêm tốn sâu xa, tìm kiếm ân điển của Ngài để làm người cha tốt hơn.
Một nhu cầu lớn nữa khi con cái thất bại là chúng tự tha thứ cho mình. Một số con cái có thể làm điều đó một cách dễ dàng -- có thể quá dễ dàng -- trong khi những người khác lại phải vật lộn với điều này. Có lẽ đó là điều mà Phao-lô đã nghĩ đến khi ông viết cho tín đồ Cô-rinh-tô về một thành viên mà họ đã kỷ luật. Rõ ràng là thành viên bướng bỉnh đã có sự điều chỉnh tốt và ăn năn, vì Phao-lô đã viết, "người ấy đã bị đa số anh em trách phạt như vậy là đủ rồi. Nhưng bây giờ anh em nên tha thứ và an ủi người ấy thì hơn, để người ấy không bị chìm ngập trong sự đau buồn quá mức"(2 Cô-rinh-tô 2: 6, 7).
Một người có thể bức hại chính mình quá nhiều về những gì anh ta đã làm sai. Có lẽ anh đau buồn quá nhiều về sự thất vọng, về bản thân hoặc hình ảnh bị hư hỏng của mình hơn là về việc đã phạm tội chống lại Đức Chúa Trời. Có lẽ anh ta không tin tưởng vào huyết của Chúa Jêsus Christ thanh tẩy. Quá nhiều sự tự buộc tội, có nguy cơ gần sỉ nhục những gì huyết của Chúa Jêsus đã làm. Một kẻ phạm tội đã hối cải nên thoải mái với ý nghĩ rằng mình đã được rửa sạch hơn tuyết. Điều quan trọng là phải quay lại để sống và tiếp tục như trước đây.
Bạn có đi tiếp như trước đây không? Có và không. Khi chúng ta thực sự xin lỗi, chúng ta cũng đang rất lo lắng có thể bị mắc kẹt trong cùng cạm bẫy một lần nữa. Vì vậy, khi con cái thất bại, chúng ta cần phải giúp anh ta có biện pháp bảo vệ anhkhông lặp lại sự thất bại. Liệu anh ấy có tự phơi bày ra những ảnh hưởng xấu không? Có phải anh đã lỏng lẻo trong cuộc sống sùng kính của mình hay bất cẩn trong thái độ của mình chăng? Chúng ta có thể làm cho đoạn tình tiết đó trở thành trải nghiệm học tập cho tất cả những người tham gia. Và chúng ta có thể vui mừng khi tiến trình xuống dốc đã bị chặn lại và sửa chữa trước khi nó tồi tệ hơn.
Thất bại gây đau đớn. Nhưng những khoảnh khắc này thực sự quý giá. Những lần này kéo chúng ta và con cái của chúng tagần nhau hơn. Cả hai chúng và chúng ta có thể trở nên mạnh mẽ hơn qua chúng và tăng cường sức mạnh tốt hơn chống lại kẻ thù của linh hồn chúng ta.
Công việc giúp đỡ lương tâm của con cái chúng ta phát triển là một công việc đang diễn ra. Nó bắt đầu sớm và không bao giờ hoàn thành vì lương tâm cần mài cho sắc bén. Hãy làm tất cả những gì có thể để đặt con cái chúng ta vào tiến trình đúng,được trang bị với lương tâm tốt.